Page 94 - No Em Mot Doi
P. 94
CÓ PHẢI LÀ NỖI ĐAU
Chiếc xe đò Rạng Đông 50 chỗ ngồi đã dừng trong
bến đậu của hãng, sau khi tài xế cho xe chạy nửa vòng cung
của ngã ba bùng binh đại lộ Lê Xuẩn (Thống Nhất cũ) và
con đường mới mở sau 1975, tên Hoàng Diệu.
Tôi xuống xe, lấy hành lý, bước ra lề đường Lê Duẩn
và chăm chú nhìn vào ngôi thánh đường của nhà thờ Quân
Đội do sư đoàn 23 Bộ Binh xây dựng, nay đã bị nhà nước
Cộng Sản tước đoạt và đổi tên thành một đại lý bia, nghe
đâu là của một ông lớn cấp tỉnh ủy Ban Mê Thuột.
Tuy nhiên, trên khu đất vẫn phảng phất cột trụ gác
chuông và cây thánh gía đổ nghiêng về phía sau sân vì chiến
tranh tới bây giờ vẫn chưa có ai phá đi.
Vườn cà phê của ông Huấn mấy chục mẫu, liền với
công viên trước cổng dinh Bảo Đại sát với ty ngân khố và
văn phòng đại diên Cao Nguyên Trung Phần của ông Tôn
Thất Hối thời cụ Diệm cũng đã bị san bằng để cho những
nóc nhà công thự, hay nhà tư nhân có liên hệ với chế độ
Cộng Sản dựng lên, hầu để khoe cái bề mặt gỉa dối trơ trẽn
vô lương tâm. Hoặc gia đình của những người có tiền tiếp
máu từ ngoại quốc gởi về mọc lên san sát dọc theo đường
Lê Duẩn. Nhà dân nghèo chằng chịt cái thấp, cái cao với
mái tôn rỉ sét lấn chiếm phía sau, không đồng đều lớn nhỏ
trải dài trên dốc xuống tận suối Mourier.
93