Page 98 - No Em Mot Doi
P. 98
- Tôi tên Nương.
- Tôi Nguyên. Anh của Hảo..
Trong khi Hảo nhìn tôi, rồi quay qua người đàn ông
tên Nương. Hảo không giới thiệu, trái lại bằng một cử chỉ
thân mật, Hảo ôm vai người đàn ông, và một câu nói nghe
lạ tai đối với tôi.
- Đố anh Nguyên biết ai đây? Hai ông đứng gần nhau
cứ như anh em ruột, sao mà giống thế.
Tôi lắc đầu trong khi liếc nhìn người đàn ông có vẻ
trẻ hơn tôi hơn chục tuổi.
Tôi nhìn Hảo chừng chừng, giọng mỉa mai.
- Anh chịu thua, vì anh chưa bao giờ gặp mặt ông bạn
đây. Mà dường như anh bạn đây là đại gia quyền thế của
đảng Cộng Sản, nên em quen biết phải không?
Hảo vẵn giữ nụ cười và làm như không thấy đôi mắt
giận của tôi, Hảo nói với người đàn ông tên Nương.
- Anh Nguyên đã ở Mỹ lâu rồi, chẳng biết ai là họ
hàng cả. Anh Nương cũng qua Mỹ mấy lần rồi đó. Anh
Nương cố kiếm anh nhưng sao hai ông không gặp nhau?
Tôi chợt nghĩ tới lời mẹ kể khi mẹ còn ở Mỹ về
người chị họ của mẹ ở ngoài Bắc, tôi nghĩ thầm.
- Chẳng lẽ thằng tư bản đỏ này là con bà quản Trâm?
Nếu đúng thì đám anh em thằng này đều là con bác Tựa
Cộng Sản thứ gộc.
Với ý nghĩ này tôi bắt đầu che dấu tư tưởng của tôi
qua sự yên lặng thế thủ và nghi ngờ thằng anh họ quái gở,
trong khi Hảo cười lớn.
- Đây anh Nương con bác Tựa ở làng mình, cháu họ
gần của mẹ. Hảo quay qua anh Nương Sao anh Thấy anh
97