Page 102 - No Em Mot Doi
P. 102

-  Anh  Nương  biết  mà.  Dòng  họ  nhà  mình  chia  hai
              Cộng Sản và Quốc Gia đánh lẫn nhau chí chóe, như gà bôi
              mặt để choảng nhau nên thân. Tôi còn nhớ trong làng họ nhà
              mình lớn nhất nối liền cả hai làng, làng Thành Lập và làng
              Vân. Chính vì thế mới có kẻ theo đạo Phật, người đạo Công
              Giáo, đạo Phật thì ở làng Vân, Công Giáo thì ở Thành Lập.

                    Đạo đời và Quốc Cộng khác biệt nhau từ cội rễ trong
              dòng họ nên giết lẫn nhau không kể       tình ruột thịt. Nhưng
              khổ nỗi kẻ tà phái lại làm lớn hơn kẻ chính phái. Lạ thật.
              Dòng họ lạ kỳ .

                    Thú thực, tới thệ hệ chúng ta tôi không muốn cảnh
              nồi da xáo thịt như vậy nữa. Cái cảnh thương tâm này chẳng
              lẽ kéo dài mãi từ thời ông cố, ông sơ nối tới thế hệ anh và
              tôi.  Anh nghĩ sao anh Nương?

                  -   Thôi chú cứ vô tư đi. Chuyện đâu còn đó, mấy ông
              già xưa cổ lỗ. Tôi và chú, anh em mình khác với những thế
              hệ trước.

                    Tôi ngạc nhiên vì hai chữ "Vô Tư" anh Nương vừa
              dùng. Tội hơi gằn giọng.

                  -  "Vô Tư" là sao, anh Nương ? Có phải là thôi mặc kệ
              cho  dòng  họ  bôi  mặt  giết  lẫn  nhau.  Tôi  chẳng  sợ  quái  gì
              cảnh giết chóc này, nhưng tôi không muốn mà thôi.
                    Anh Nương quay mặt nhìn thẳng tôi trả lới.

                  -  Tôi nói "Vô tư" có nghĩa là thôi bỏ qua đi, chuyện
              đâu còn đó, anh em ai mà giết lẫn nhau.

                    Tôi chợt nghĩ tới lời cha tôi dặn . "Nếu con muốn làm
              chính trị, con phải biết giết anh em con trước, vì chúng sẽ
              không tha con." Tôi liếc nhanh qua mặt anh Nương và nghĩ

                                                101
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107