Page 100 - No Em Mot Doi
P. 100

-  Ông già mất lâu rồi, Hồi còn thực dân Pháp, lúc đó
              tôi còn trong bụng mẹ hai tháng.
                    Hảo nhìn tôi nháy mắt.
                  -  Còn ba ông nữa lận, ông nào cũng làm lớn trong chế
              độ này?

                    Trong lòng tôi bỗng sôi lửa hận, tôi đưa đôi mắt lửa
              nhìn em sau khi nghe câu  "làm lớn trong chế độ hiện nay." ,
              trong khi anh Nương thân thiện ôm vai tôi đi tới chỗ đậu xe.
              Anh tài xế vội vàng kéo cái vali nhỏ của tôi bỏ lên xe, và
              Hảo đi sau tôi. Tôi nhìn bàn tay của Anh Nương chợt nẩy ra
              ý nghĩ. "Bàn tay này có thể bóp cổ mình lúc nào mà mình
              không  hay  biết,  nếu  mình  tin  vào  hắn."  Trong  khi  anh
              Nương không để ý tới ý nghĩ của tôi, hắn tự nhiên kể nể.

                  -  Nghe Hảo nói chú về tôi mới vào đấy chứ, nhân thể
              thăm bà luôn.  Trong xóm chú ở trước toàn anh em con cháu
              của bà không hà. Nhưng tôi ít tới lắm, có khi hai, ba tuần
              xuống thăm bà một lần rồi đi ngay.

                    Hảo quay nhìn tồi khẽ lắc đầu.
                  -  Cả nhà chỉ có tôi là hợp với anh Nương, mấy ông bà
              kia khác tôi. Phân biệt Cộng Sản Quốc Gia hoài. Họ hang bỏ
              nhau đâu có được.
                  Sau khi nghe Hảo nói, tối liếc nhìn anh Nương và Hào,
              thầm nghĩ.

                  -  Mẹ kiếp, Mày nói không bỏ được họ hàng với lũ chó
              điên này có ngày mất xác. Trước khi cha qua đới dặn tao
              “nếu con làm chính trị phải biết giết anh em con trước” mày
              có biết không Hảo? Bây giờ tao mới biết lời cha muốn nói
              gì.
                    Sau khi ngồi lên xe tôi hỏi anh Nương.
                  -  Anh ở làng Thành Lập lâu không.



                                                99
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105