Page 106 - No Em Mot Doi
P. 106

oai với dân như một trò chơi hàng ngày không thể không có
              của họ.

                    Mỗi lần thực dân Pháp về làng là sẽ có một vài thiếu
              nữ trong làng bị họ bắt mang vào chỗ kín, hoặc đem về đồn
              hiếp dâm tập thể, hay bắt buộc làm vợ của một tên lính Lê
              Dương. Đã có nhiều cô gái bị chết vì sự hành hạ nô lệ tình
              dục dã man, và xác bị vất xuống ao, hồ. Có kẻ đã mang thai
              và khi sinh ra thì đứa con oan nghiệt lại mang màu da đen,
              hay màu trắng pha trộn với màu da của mẹ, nên khác biệt
              với những đám trẻ trong làng, càng làm cho ngươì mẹ đau
              khổ hơn, bởi những tia mắt nhìn soi mói của dân làng.

                     Những người đàn bà xấu số này đâu có được yên! Bọn
              du kích tìm đến tra hỏi vì tội có con với thực dân Pháp, họ
              buộc cho tôi  liên lạc  với Pháp,  hoặc là chỉ  điểm viên của
              Pháp, và những người đàn bà xấu số này cũng lại bị du kích
              Việt  Minh  đe  doạ  khủng  bố  hàng  ngày,  chỉ  còn  cách  duy
              nhất  là  mang  thân  ra  trao  đổi  làm  vui  cho  bọn  quỷ  sứ  để
              được yên phận nuôi đứa con oan nghiệt một mình trong khổ
              đau,  để  rồi  một  đời  nhịn  nhục,  một  mình  tủi  thầm  trong
              buồng vắng, và không ra khỏi nhà sau công việc bắt buộc
              ngoài đồng kiếm ăn cho sự sống còn.

                     Đêm xuống du kích  Việt Minh về làng, bắt dân đi
              họp  học  tập  kiểm  thảo  chống  thực  dân  Pháp,  và  thu  thuế
              nuôi chiến binh. Nếu có ai vì mệt mỏi công việc đồng áng
              không thể đi họp, hoặc nghèo không thể đóng thuế sẽ bị du
              kích  Việt  Minh  cho  là  phản  động,  và  ghi  vào  sổ  đen  chờ
              ngày họ tới nhà bắt chủ gia đình vào giữa đêm đem đi mất
              tích. Vài hôm sau dân trong làng sẽ nghe được tin có một
              xác chết trên cánh đồng không có đầu, hoặc tin họ nhìn thấy
              cái đầu trôi trên sông Cái (sông Hồng).
                  -  Sao chú ngồi yên vậy? Chú Nguyên, tới nhà rồi đó,
              bà đang lom khom đưới dốc kia kìa.

                                                105
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111