Page 316 - Ca Dao Thoi Cong San quyen 3
P. 316
Ca Dao Thời Cộng Sản
13.
Con người có 2 mắt đều hướng ra cái thế giới
vật chất bên ngoài, không có con mắt nào hướng vào
trong để ngắm nghía, kiểm soát cái thế giới tinh thần
của nó nên nó bị mù một nửa, cũng như nó không có
cái tai bên trong nên không thể nghe được những
tiếng thì thầm rất nhỏ mỗi đêm trong chính mình. Hai
cái khuyết tật bẩm sinh ấy đã làm con người thiếu
hoàn chỉnh, là nguyên do mọi đổ vỡ của nhiều danh
nhân dũng tướng vào những năm cuối đời. Nhưng
cũng có một số ít người có khả năng nhìn được sự
vận động cả trong lẫn ngoài, nghe được những tiếng
động rất nhỏ cả ngoài lẫn trong. Họ không có cấu tạo
vật chất đặc biệt nào mà chỉ bằng cái năng lực tinh
thần rất mạnh đã bù đắp được những khiếm khuyết
bẩm sinh. Nhiều tập hồi ký của các danh nhân cả
chính trị lẫn văn hoá đều thiếu cái phần còn nhày
nhụa của họ, cái phần thú vật của con người nơi sản
sinh ra những tội ác chưa hình thành, cái què quặt,
cái buồn cười đã được kiềm chế đúng lúc, đã được
giấu nhẹm, cái phần họ muốn quên đi và rất dễ trở
thành lang sói với đồng loại nếu trong đồng chí, đồng
nghiệp còn có người biết đến và nhớ tới. Cuộc chiến
đấu lớn, có tính bi kịch giữa mình với mình bao giờ
cũng hoành tráng, cũng đẹp, rực rỡ những màu sắc
đối nghịch vì nó đã bộc lộ đầy đủ nhất cái phẩm chất
LÀM NGƯỜI trong mỗi CON NGƯỜI. Không phải bất
cứ ai cũng tạo ra được trận chiến thần thánh ấy, vì
chiến trường ở ngay trong lòng mình, mình vừa là kẻ
thách đấu vừa là kẻ dám nhận đấu, dẫu thua cũng là
cái thua của thần thánh. Một công việc trang trọng
đến thế, hùng tráng đến thế mà lại dám nghĩ là công
việc của số đông, của những người chưa hề chuẩn bị
một cái nhìn bên trong, một cái nghe bên trong cho
riêng mình, cả đời họ sống trong tự mãn, trong u mê,
bất thần mời gọi hãy nhìn lại mình, hãy nhìn lại người
315