Page 216 - sa_di_ni_kinh_luat_version_4_Neat
P. 216

210                                        PHẦN DỊCH NGHĨA

                                       3.


         Đối cha mẹ chẳng dâng ngon ngọt,
         với lục thân chí quyết bỏ lìa.
         Không thể an nước trị dân,
         nghiệp nhà trọn không nối dõi.


         Xa làng biệt xóm,
         cắt tóc theo thầy.
         Trong thường nhớ nghĩ công phu.

         Ngoài rộng mở hạnh hòa kính.
         Thoát hẳn thế trần,
         mong cầu giải thoát.


                                       4.


         Sao lại vừa mới lên giới phẩm,
         liền xưng: Ta là tỳ kheo.
         Dùng của thí chủ,
         ăn của Thường trụ,


         không biết xét nghĩ của ấy từ đâu đem đến,
         lại nói càng: lẽ (đương nhiên) phải hiến cúng.
         Ăn rồi dụm đầu ồn náo,

         chỉ nói toàn chuyện tạp thế gian.


         Song, một thuở đua vui,
         không biết vui ấy là nhân của khổ.
         Nhiều kiếp theo trần,
         chưa từng tỉnh lại.


         Thời giờ mất mát,
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221