Page 346 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 346
bản đồ và trấn an mọi người. Tiếng cầu kinh Chúa, tiếng
niệm Phật Quan Âm vang lên hòa với sóng biển. Ngày
xưa thoát được trong đường tơ kẽ tóc, bây giờ ông cũng
sẽ vượt được bệnh tật dù hôm nay là ngày cuối cùng.
Biết cảm giác đói phải chăng cơ thể ông đã bắt đầu hồi
phục. Niềm vui như một ánh lửa lóe lên trong đầu.
Ông nghĩ đến bà đang một mình nằm trên một chiếc
giường bệnh viện như ông? Bà cũng đang đối diện với
đau đớn và bệnh tật như ông. Không biết nửa đêm bà có
đói bụng giống như ông không? Xung quanh bà cũng
như ông không phải là con cái mà là những người không
quen biết. Những cô y tá, những người y công. Họ làm
việc vì bổn phận, vì đồng lương. Họ cũng vất vả vì phải
đối diện với bệnh tật và chết chóc. Họ phải chịu đựng
những tiếng la hét hay mắng chửi vì nóng giận của
những người già. Họ cũng tội nghiệp lắm. Hãy để cho
họ được thêm một chút nghỉ ngơi, dù sao tay chân của
ông cũng không thể cử động được nữa rồi.
Bà ơi! Ông nhắm mắt lại. Hình ảnh bà với nụ cười
hiền hậu hiện ra lung linh. Ông thấy bà cười với ông.
Ông thấy bà giang hai cánh tay ôm đầu ông vào ngực,
xoa xoa lưng cho ông . Ông cảm giác mình thật ấm áp,
nhẹ nhàng và sung sướng. Ông mỉm cười, nhắm mắt lại
và đi vào giấc ngủ với hình ảnh người vợ hiền hòa đang
bưng vào cho ông một tô cháo nóng. Tô cháo nấm mối
ngon tuyệt cú mèo của quê hương nàng. Người con gái
miền Nam có nụ cười thật dễ thương.
Nguyễn thị Thêm.
345