Page 342 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 342
thời gian, thế là ông nảy ra ý nghĩ nấu một bữa cơm tình
yêu cho hai đứa. Ông thay bộ đồ civil đàng hoàng đi ra
chợ. Tới đây ông mới giật mình đi tới đi lui, chỉ tùm lum
thịt cá rau đậu để mua mà mắc cỡ trong lòng. Đàn ông
ai lại đi chợ nấu ăn. Cả đời làm con cưng con cầu con
khẩn sao mình lại dại dột thế này. Ông nấu cơm luộc
rau, luộc thịt và luộc cả cá chờ nàng về với tâm trạng
hồi hộp sợ ai ngó thấy. Nồi cơm hôm ấy trên sống dưới
khê, cá luộc tanh rình lạt nhách thế mà cô ấy vẫn khen
ngon. Cô ấy nhìn chồng với áo bỏ thùng lịch sự lui cui
trong bếp đầy hạnh phúc. Ôi! Cứ nhớ nụ hôn cô ấy trao
cho ông trong niềm vui bất tận, ông lại thấy mình có lỗi
với ý nghĩ trong đầu”Lần này là lần cuối, không bao giờ
dại dột và dại gái như thế nữa”.
Nhưng cái đói khủng khiếp nhất đời ông là những
ngày tù tội. Cái đói hút người tù vào một miệng cống
đen ngòm hôi hám. Cái đói ác ôn, tàn độc, ma quái. Nó
dày xéo thân ông từng giờ từng ngày. Nó điều khiển mọi
suy nghĩ, sinh hoạt của người tù CS. Nó như con quỷ dữ
đeo bám vào ông. Ông thèm một chén cơm trong giấc
ngủ chập chờn. Cơ thể ông mềm nhũn, yếu đuối, không
còn sức để suy nghĩ hay làm một điều đó cho bản thân.
Ông chỉ cần có một thứ gì bỏ vào miệng, nhai ngấu
nghiến để tay chân không run rẩy, để còn sống ngoi
ngóp chờ ngày về. Lúc đó CS đã dùng bao tử của người
tù để hành hạ chính họ. Cho nên người tù chỉ cần gục
ngã ý chí, đầu hàng cái bao tử là trở thành kẻ phản bội
anh em. Có người chịu đựng không nỗi phải gục chết
thảm thương. Có người tìm cách vượt ngục dù biết sẽ
341