Page 340 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 340
một cái, nhai vào miệng, nghe tiếng rào rạo giòn giòn
của vả của cà. Chao ôi! Nó ngon không có cao lương
mỹ vị nào bằng.
Ông lại nhớ những ngày cơn gió lạ kéo về. Mạ biết
lụt sắp về nên nấu cơm ém vào mo cau. Ruốc kho quéo
với tép rang bỏ thật nhiều tiêu nhiều ớt cho thật cay
chống lạnh. Ngoài trời gió rít từng cơn, nước dâng lên
một lúc một nhiều, những cây chuối chỉ còn thấy vài cái
lá yếu ớt đong đưa như giơ tay cầu cứu. Mấy chị em
ông ngồi trên cái bàn đã được để lên trên bộ ván cho
cao. Từng lát cơm mạ cắt ra ăn với ruốc kho thật ngon
quên cả lạnh. Ôi! Quê hương Quảng trị nghèo nàn mỗi
năm mỗi lụt làm ông nhớ mãi không thôi.
Có hôm mạ ông đi chợ trưa về, bà mua một miếng
thịt heo luộc sẵn, một ít bún tươi. Lấy nước mắm thật
ngon, cắt vài lát ớt bỏ vào. Thế là mấy mẹ con ăn bún
với thịt luộc ngon sao quá là ngon. Heo được nuôi bằng
cám, chuối trong vườn, con heo không to, thịt chắc, ít
mỡ. Lát thịt luộc đậm đà ngon nhất nhớ mãi không
quên.
Chỉ nghĩ đến món ăn thôi mà nước miếng đã tràn
đầy miệng, chảy cả ra ngoài. Ông tìm cách nuốt nhưng
sao nó vẫn ào ạt tràn về. Nhớ quá. những món ăn dân dã
nhà quê mà ngon ngọt vô cùng. Có lẽ không có món ăn
nào ngon bằng những món ăn do đích tay mẹ nấu cho
con khi tuổi vừa mới lớn. Những món ăn đó đi vào khứu
giác, vị giác và tri giác đầu đời nên nó in đậm và gây
nhớ mỗi khi nghĩ đến một bữa ăn khi bụng đang đói.
339