Page 339 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 339
mới đầu mùa vừa xay về. Mạ ông nấu trong cái nồi đất
bằng lửa rơm. Cơm cạn, mạ ghế xuống đặt một bên bếp
lửa. Cào tro nóng để dưới và một ít xung quanh. Trên
cái cà ràng ba chân đó bà kho một nồi cá nục còn tươi
chong mới từ biển đem về. Những lát ớt đỏ rực nổi trên
mặt cá, mùi ruốc kho chung bốc lên thơm lừng. Đĩa rau
lang luộc còn nóng hổi quyến rũ cơn háu ăn của tuổi
mới lớn.
Thỉnh thoảng mạ ông còn kho nước ruốc thật ngon,
những củ nén giã dập với ớt nằm xen lẫn những miếng
thịt ba chỉ thái mỏng, hành lá xắt nhỏ thơm thật là thơm.
Cái mùi thơm của ruốc tươi quê nhà. Cái mùi của Huế,
của quê hương Quảng Trị yêu thương. Bà làm một rổ
rau chơ lấy từ dưới sông lên với đủ các loại rau thơm
trộn lẫn vào. Màu sắc của rỗ rau mới bắt mắt làm sao.
Gắp một đũa đầy rau chơ, chấm vào tô nước ruốc kho
loãng ăn với cơm nóng sao mà ngon quá đỗi. Ớt tăn tăn
đầu lưỡi, ớt giật giật chân tóc làm toát cả mồ hôi. Vừa
ăn vừa hít hà xuýt xoa mới đúng điệu ăn cay.
Nhưng có lẽ món mà ông khoái nhất là trái vả và cà
pháo, thêm ít rau sống chấm với ruốc. Các món ruột này
chỉ có quê ông mới có vì vả là một giống cây rất khó
trồng. Bởi vậy, mỗi khi được về phép thăm nhà, các bà
chị họ lúc nào cũng sốt sắng dọn lên bàn món này: "Mời
cậu mi ăn một bữa cà vả cho bưa, mai tê khỏi thèm".
Món ăn vừa rẻ tiền vừa tình nghĩa mà ông không thể nào
quên.
Này nhé, lấy một miếng vả kẹp thêm tí rau thơm
quẹt vào tô ruốc thật ngon có chanh đường tỏi ớt. Cắn
338