Page 338 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 338

Đói


                                                 Nguyễn thị Thêm.

















                  Ông Hoàng không thể nào ngủ lại được. Cơn đói
              như một lũ sâu bọ  đang bò vào xâu xé cơ thể ông. Cơn
              đói quái ác nó lôi ông ra khỏi giấc ngủ đầy mộng mị. Nó
              trườn vào từng thớ thịt của cơ thể. Nó đang tranh nhau
              tìm một chỗ đứng trong cái bao tử trống rỗng của ông.
              Nó gào lên từng lúc làm ông mím môi chịu đựng.
                  Ông đảo mắt nhìn quanh, căn phòng vắng, đèn lờ

              mờ nên ông không biết bây giờ là mấy giờ. Chiều qua
              lúc cô y tá đem cơm vào, ông mệt quá không ăn. Cô ta
              để  lại  phòng  một  hồi  lâu  rồi  tới  tối  cô  ta  bưng  ra
              ngoài.  Ông đã ngủ như vậy đến bây giờ. Ông muốn lên
              tiếng để kêu người, báo cho họ biết là ông đang đói. Họ
              có thể cho ông ăn chút chi đó lót dạ. Thế nhưng miệng

              khô khốc, chân tay cứng ngắt, muốn nhúc nhích mà nó
              vẫn nằm một chỗ im lìm như thách thức với ông.
                  Ông lại nghĩ đến ngày xưa mà thèm bát cơm nóng
              hổi mạ ông vừa bới ra khỏi nồi. Bát cơm nấu bằng gạo



                                                                    337
   333   334   335   336   337   338   339   340   341   342   343