Page 341 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 341

Ông cũng có những ngày vàng son khi trong túi có
          tiền. Những bữa ăn đầy đủ thịt cá, bia rượu và gái đẹp.
          Những bữa ăn đó rộn ràng tiếng cười, tiếng nói, tiếng
          nhạc và cả tiếng chửi thề. Những bữa ăn cho quên đời,

          quên cái chết đeo sau lưng không biết quật ngã người
          lính lúc nào. Những bữa ăn hoang phí. Nhớ nhà da diết
          mượn rượu giải sầu, mượn gái cho quên đời, mượn thiên
          hạ làm vui những ngày chết sống nơi chiến trường.
              Cũng có  những lúc bên mâm cơm linh đình ông
          ngồi ăn mà nuốt không vô. Nỗi buồn dâng lên đầy ứ khi
          nghe tin một người bạn thân vừa từ giã cuộc chơi, hay
          nâng ly rượu tiễn đưa một thuộc hạ vừa nằm xuống.

              Những lúc ấy, ông chỉ muốn khóc hay bắn chỉ thiên
          một tràng súng uất hờn. Ông muốn làm một điều gì đó
          cho bạn, cho đồng đội, cho lính tráng mà rồi chỉ biết về
          hậu cứ làm một bữa tiệc tiễn đưa. Hương vị món ăn như
          không còn hấp dẫn. Ăn vào mà miệng đắng nghét, uống

          rượu không biết say. Lúc ấy, trong ông chỉ nhớ những
          kỷ niệm, những giờ phút chung vai sát cánh chiến đấu.
          Hình ảnh bạn ông máu đổ loang mặt đất, xác thân không
          nguyên vẹn và đôi mắt trợn trừng bi thống. Đó là những
          lần buồn quá uống rượu say mèm quên đời. Ông nhớ
          từng chặng đời gay go đối diện cái chết và cái sống. Nhớ
          để thấm thía cuộc sống lính tráng xa nhà và một thời
          ngang dọc vẫy vùng trên những vùng chiến thuật.

              Ông  nhớ  ngày  đầu  tiên  ông  vào  bếp  làm  bữa  ăn
          truyền thuyết cho cô vợ mới cưới của mình. Sau ngày
          trăng mật cô phải tiếp tục đến trường để dạy. Trong ngôi
          nhà riêng hai đứa ông nhớ nàng quá đỗi. Làm gì để giết


                                                                340
   336   337   338   339   340   341   342   343   344   345   346