Page 435 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 435
mình đang sống với một người đàn ông khác, ngay trong
tổ ấm của mình. Oái oăm là thế! Đau khổ là thế! Rồi
đành ngậm đắng nuốt cay ra đi nhờ vả bạn bè, bà con.
Còn gì tàn nhẫn hơn! Những người phụ nữ ấy họ có đủ
lý lẽ để biện minh cho hành động thay lòng đổi dạ của
họ. Họ đổ lỗi cho cái gọi là “giải phóng thống nhất đất
nước”. Để rồi tiếp theo đó là một cuộc “đổi đời” ngoạn
mục. Cộng sản đem cái chế độ vô sản chuyên chính áp
đặt vào Hòn Ngọc Viễn Đông, đổi tiền, kiểm kê và tịch
biên tài sản… Họ đoạt, đoạt tất cả mọi thứ: nhà cửa, xe
cộ, cơ sở kinh doanh lớn cũng như nhỏ. Họ đưa những
người đàn ông trụ cột vào những trại tập trung để hành
hạ. Đàn bà ở lại họ kêu gọi, dỗ dành đi kinh tế mới…
Phụ nữ có mấy ai đủ nghị lực và tính kiên cường vượt
lên trên những hoàn cảnh như thế để tồn tại. Cho nên họ
phải chấp nhận đổi đời. Phải cầu xin để thay đổi số phận:
Ở nhà khó khăn quá, không biết làm gì nuôi con,
thôi thì anh thương bầy con của anh thì cho em lấy bộ
đội để có miếng ăn trước mắt. Sau này khi anh về em sẽ
tính…
Anh Bạn Tù héo hon chấp nhận lời van xin phũ
phàng của vợ, vì anh không biết mình có còn sống sót
được đến ngày trở về với vợ con không.
Ngày được ra trại, Anh Bạn Tù thẩn thờ không biết
mình phải đi đâu? Tổ ấm không còn, vợ đã về tay người
khác. Biết thế mà chân anh vẫn bước như một quán tính
lạ kỳ. Anh về nhìn lại căn nhà xưa, nhìn lại bầy con đã
lớn nhiều sau những tháng ngày xa bố. Nhìn người chủ
nhà xa lạ. Anh không nhìn vợ. Nỗi đau dâng lên làm anh
434