Page 483 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 483
Hồn Đất Và Người Sài Gòn
Hùng Bi
Điều trước tiên tôi muốn xin thưa trong bài viết nầy
chỉ là những chuyện phiếm, hoàn toàn không có ý
hướng đề cập đến chuyện chính trị hay phân biệt vùng
miền và tôi cũng chẳng hề muốn dính dáng tới nó,
nhưng ai cũng phải thừa nhận là chuyện ấy đã ảnh
hưởng rất nhiều trong nếp sống và nếp nghĩ của con
người qua từng thời kỳ biến động.
Dù muốn dù không, chẳng ai có thể tự mình tách
khỏi dòng chảy của thời cuộc nên vẫn còn phải trôi xuôi
theo nó.
Những con chữ dưới đây chẳng có một chút hơi
hám của cái được gọi là văn chương hay triết lý mà chỉ
muốn kể lại những câu chuyện xưa và nay thôi.
Bài viết được khởi đầu từ tháng 11 năm ngoái, thời
gian kéo dài nên ý tưởng lan man, cắt đầu gọt giữa nên
ý tưởng khá lộn xộn.
*
Tôi lớn lên trên đất Sài gòn ở vùng Kho đạn đầu
đường Richaud (Phan Đình Phùng) gần đài phát thanh
Pháp-Á từ lúc miền nam còn trong thời Pháp thuộc. Cái
thời chiều chiều bọn lính Pháp viễn chinh và lính Lê
Dương đóng trong thành Martin des Palières nằm trên
đường Luro (Cường Để), người bình dân bấy giờ gọi là
Thành Săng-đá (đọc trại từ soldats mà ra), còn nói nôm
na theo kiểu tiếng bồi là thành Ông-dèm theo cách đánh
482