Page 509 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 509
cũng khó lắm. Bắt đầu từ tháng-mười-chưa-cười-đã-tối
cho tới đầu tháng mười-hai-rét-ngọt thì cái nạn dịch gà
khó cản. Qua được cửa ải này thì nồi niêu mới có dịp
khua ran để mà ăn Tết. Thường thì khó vượt lắm…Còn
cái khoản thịt bò thì quá đỗi xa vời, không cách gì với
tới. Chỉ có trong dịp hội Làng. Mà nhắc tới Làng Nước
thì bao la quá. Nhất là miếng thịt của Làng thì cũng quá
là nhiêu khê! Chi bằng trở về lại một mái nha øvới
miếng thịt tự cung tự cầu, mà cũng tự nhiên hơn, để
hưởng ba ngày Tết. Chỉ có thịt heo, thịt gà là gần gụi
với tầm tay. Và cũng chỉ có chú Quý là người gần gụi
và thân tình với bà con hơn hết, nhất là thời gian cận kề
Tết. Bởi chú là tay đồ tể, nếu nói theo cách nói của anh
Kiệt, vào bậc thượng thừa. Tôi còn nhớ như in hình ảnh
của chú. To lớn dềnh dàng, dáng đi khật khưởng. Gương
mặt to ngang với đôi mắt xếch và cặp lông mày rậm đen.
Nhìn chú thì thấy dữ dằn nhưng chú hiền lắm, lúc nào
cũng cười. Ai nói gì chú cũng cười, nụ cười tươi vui,
đôn hậu trái hẳn với vẻ hung hãn, dữ dằn của chú. Cũng
không biết do từ đâu mà ai gặp cũng gọi chú là Tiết
Nhơn Quý, một nhân vật trong truyện Tàu, riết rồi chết
tên luôn. Chắc tại vì tướng tá to lớn dềnh dàng với lại
sẵn chú tên Quý. Hay cũng từ anh Kiệt…
Thường ngày, chú rất chậm chạp trong công việc
nhưng khi nhập vai đồ tể, chú nhanh nhẹn vô cùng. Từ
lúc lùa heo ra cửa chuồng cho tới lúc xả thịt chia chác
đồng đều cho các sướng (chớ không phải khổ) chủ,mọi
động tác đều chính xác, gọn gàng. Ai nấy nhận phần
thảy đều vui lòng hễ hả. Với đôi tay thiện nghệ và dưới
508