Page 511 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 511
mãi trong tôi êm đềm cái cảm giác râm mát bóng cây
của tháng Hè và nôn nao những bông Mai hồng thắm
của ngày Xuân. Tôi thường đi, về trên con đường đất
gập ghềnh này trong suốt thời gian học ở trường Tiểu
học Bạch Đằng, nằm cheo leo trên ngọn đồi Cao Thắng.
Con đường hẻm đất đá có hàng Mai rợp bóng là một
trong những kỷ niệm tôi giữ hoài về chốn quê. Nhất là
những ngày Xuân, nhìn hoa Mai rộ nở, lòng cứ nôn nao
hòa nhập trong những nôn nao có quần áo mới, có tiền
lì xì, có pháo đốt thả giàn, có những trò vui chơi trong
ngày Hội Làng…Cho đến bây giờ, vẫn cứ còn giữ mãi
độ ấm nồng ngầy ngật mỗi độ Xuân về. Ấm nồng ngầy
ngật bởi lẽ, duyên nợ trăm năm đã gắn bó đời tôi với tà
áo tiểu thư ở một trong những ngôi nhà trên khoảng
đường rất ngắn, của ngày xưa, đó…
Những ngày cuối Chạp, đứng ở Xóm mà nhìn về
hướng núi là cả một thảm hoa hồng rực chạy dài
từ Cam Ly Hạ ngược lên Dốc Trời ngút ngàn vô sâu tận
Rừng Dẻ. Tầm nhìn tuổi thơ chỉ chừng giới hạn nhưng
trí tưởng tượng thì dặm dài xa ngất. Tôi nghĩ rừng Mai
chắc vô cùng tận, không chỉ ngừng ở Rừng Dẻ vốn đã
là quá xa, chắc còn sâu còn xa hơn nữa. Ở chỗ núi mờ
xanh thẳm mịt mùng…
Mấy anh trai Xóm thì nghĩ ngợi gần hơn. Đâu cần
phải xanh thẳm mịt mùng làm chi cho mệt. Chỉ cần vào
khu rừng Mai Cam Ly Hạ mà đem hương sắc mùa Xuân
về trang hoàng nhà cửa. Buổi sớm mai dằn mấy chén
cơm cho chắc bụng rồi sẵn sàng dao, rựa rủ nhau đông
đảo tới rừng Mai. Khi chọn cành Mai ưng ý là đã đắn
510