Page 188 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 188
Đặc San Xuân Tân Sửu VĂN THƠ LẠC VIỆT
Trời đất mang mang, ai là tri kỷ lại đây cùng ta cạn một hồ trường
Hồ trường! Hồ trường! ta biết rót về đâu?
Rót về Đông phương, nước biển Đông chảy xiết sinh cuồng loạn
Rót về Tây phương, mưa Tây Sơn từng trận chứa chan
Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong vi vút, đá chạy cát giương
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt, có người qúa chén, như điên như cuồng
Nào ai tỉnh, nào ai say, chí ta ta biết, lòng ta hay
Nam nhi sự nghiệp ở hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây.
Tôi đọc bài thơ Hồ Trường của dịch giả Nguyễn Bá Trác. Tôi chợt nghĩ tại sao tôi
không viết lại bài này qua một thể thơ khác và thể hiện nó qua ngôn từ của hiện tại để mà
diễn đạt những ý tưởng của một thời xa xưa.
Từ suy nghĩ này tôi đã viết lại bài thơ Hồ Trường qua thể thơ 8 chữ, tôi mượn ngôn
từ của của hiện tại để diễn đạt, nhưng vẫn giữ nguyên ý thơ và hào khí của bài thơ.
Hồ Trường
Trượng phu sao không vung tay múa kiếm
Xé tâm gan, đứng dậy phù cương thường
Cớ sao còn ngao du cùng bốn biển
Trời phương Nam, mây nước một mầu sương.
Học không thành, công danh buồn quên lãng
Sống bao lâu mà phung phí tháng ngày
Trăm năm sự nghiệp, chìm theo bóng xế
Vỗ gươm mà say, hãy uống cạn ly này.
Trời đất mang mang. Ai người tri kỷ ?
Đến cùng ta uống cạn mấy hồ trường
Hồ Trường! Hồ Trường! rượu nồng cứ rót
Rót về đâu. Cho non nước bốn phương.
188