Page 202 - Đặc san VTLV XUÂN TÂN SỬU 2021
P. 202

Đặc San Xuân Tân Sửu                                                  VĂN THƠ LẠC VIỆT


               chẳng làm gì mình, chỉ cốt để sướng miệng mà không hề nghĩ đến tác dụng độc địa của
               “lời nói - đọi máu”.
               Bàn về văn hóa chửi sẽ luôn là một đề tài thú vị và chắc hẳn cũng sẽ gây nhiều tranh cãi.


               Chửi mất gà nhưng vần điệu như một bài vè:

               Tổ cha mày
               Cái đứa đen lòng xanh cật
               Mặt sấp mo nang
               Rình ngang rình ngửa

               Bắt gà của bà
               Ở nhà bà
               Nó là gà xương gà thịt
               Về nhà mày
               Nó là thần nanh xanh, mỏ đỏ
               Nó mổ mắt mày

               Ở nhà bà
               Nó là gà gấm gà hoa
               Sang nhà mày
               Nó là ác cầm ác thú
               Là cú là cáo
               Là báo là hổ
               Vồ cả nhà mày
               Giày cả nhà mày.


                                                        Tôi sưu tầm trên Google Search, tình cờ đọc một
                                                        bài viết khá vui với chủ đề

                                                        Chửi Mất Gà. Tác giả Phí Ngọc Hùng.


                                                        Xin trích đoạn:
                                                        “Bà  phó  rèn  đây  nức  tiếng  chanh  chua,  ngang
               ngược ở cái thôn này. Bà đang như con diều hâu từ trên cao dang cánh đảo một vòng thăm
               chừng trước khi lặng lờ sà xuống. Thế nên bà đỏng đảnh mào đầu bằng câu chửi tự biên tự
               diễn dân dã trước đã. Giọng bà phó rèn uồm uồm, oàng oàng như phát ra từ cái chum lớn:







                                                             202
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207