Page 375 - KyYeu100Nam
P. 375
Đất mẹ
PHÚ XUÂN
MATTA NGUYỄN THỊ QUỲNH, FMI
Mỗi lần nghe ai đó nhắc đến hai từ Phú Xuân là lòng tôi lại trào dâng niềm
vui khó tả. Hai tiếng “Phú Xuân” nghe rất đỗi thân thương, một tên gọi rất
gần gũi của Hội Dòng tôi. Phải là ai đó có mối liên hệ với Hội Dòng của tôi
thì họ mới gọi là Dòng Phú Xuân thay vì gọi là Dòng Con Đức Mẹ Vô Nhiễm.
Dĩ nhiên là cách gọi này cũng phần nào ngắn gọn và dễ gọi hơn. Riêng với
mỗi chị em trong Dòng thì Hội Dòng còn được ví, được gọi là cây hoa Phú
Xuân. Tên gọi thân thương ấy nhắc nhớ tôi về nôi mẹ đã khai sinh Hội Dòng,
nhắc nhớ tôi về tình thương của Thiên Chúa dành cho Hội Dòng và cho mỗi
chị em Con Đức Mẹ Vô Nhiễm. Tìm hiểu một chút về lịch sử của nôi mẹ Phú
Xuân mới thấy được vẻ đẹp và ý nghĩa của nơi mà Hội Dòng được khai sinh,
đã và đang lớn lên trong ân sủng của Thiên Chúa. Và tôi, người con nhỏ bé
trong Hội Dòng hôm nay tìm hiểu để biết, để cảm nghiệm, để yêu và để
sống cho trọn đạo làm con.
Theo bài: “Tìm hiểu rõ thêm về nguồn gốc làng Phú Xuân ở Huế” của tác giả
Nguyễn Hồng Trân (Tạp chí Huế Xưa & Nay, Hội Lịch sử Thừa Thiên Huế, số
65. 9- 10/2004), thì Phú Xuân xưa là tên ngôi làng lâu đời nhất của miền
đất mới phía Nam của dân tộc Đại Việt vào cuối thế kỷ XIV dưới thời nhà
Trần. Ngôi làng này trước có tên là Thụy Lôi, được đổi thành Phú Xuân vào
khoảng cuối thế kỷ XVII để phản ánh tính chất trù phú, xinh tươi, sông nước
trong lành, quang cảnh thơ mộng của vùng đất. Mảnh đất Phú Xuân sơn
thủy hữu tình ấy, thuộc vùng đất mà vua Chiêm là Chế Mân dâng cho nhà
Trần làm sính lễ để cưới công chúa Huyền Trân. Phú Xuân còn được biết
đến là kinh đô của các chúa Nguyễn vào cuối thế kỷ XVII, kế tiếp là của triều
PHẦN VI - 100 NĂM CẤT LỜI NGỢI KHEN 375