Page 379 - KyYeu100Nam
P. 379

LỜI TỰ SỰ






                           của      ĐÊM







                        AUGUSTINA NGUYỄN HỒNG ANH


                      “Những gì xưa kia tôi cho là có lợi, thì nay, vì Đức Kitô, tôi cho là thiệt thòi.
                      Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời,
                      là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi.”
                      [ Pl 3, 7-8 ]



                      “Đi tu đâu phải để LÀM (công việc), mà trước tiên là LÀ (căn tính). Người tu sĩ
                      thánh hóa thế gian bằng chính đời sống tu trì nên thánh của mình, trước khi làm
                      cái này cái nọ...”
                      Đó là bài học “rất khó” Chị đã dạy cho tôi, trong những thời khắc tối tăm trên con
                      đường theo Chúa. Tôi đã viết nhiều dòng trạng thái vui mừng, hân hoan, biết ơn,
                      ca tụng Chúa từ ngày tôi nhận biết Người, trong chốn riêng tư lẫn công khai đại
                      chúng, nhưng dấu chân đến gần chân lý không chỉ được rọi trong ánh sáng từ trời.
                      Khi ánh sáng mờ nhạt, hoặc mây đen kéo tới, tôi lại nhấc điện thoại lên: “Alô, Chị
                      ơi, em có chuyện muốn nói...”
                      Chị là một nữ tu đã sống nhiều năm trong Hội Dòng, tôi là một người chập chững
                      bước vào đường thánh hiến. Nhiều ngày giờ, Chị gạt bỏ việc riêng để lắng nghe tôi,
                      có khi khích lệ, có khi trầm tư theo dòng tâm tư của một người quá non nớt nhưng
                      lại thừa tò mò về đức tin Công giáo và đời sống tu trì... Nhưng chắc chắn một điều,
                      Chị chưa bao giờ thôi dõi theo tôi. Sau mỗi cuộc chuyện trò cùng Chị, dù dài hay
                      vắn, tôi lại được tiếp thêm nguồn cảm hứng để dấn lên một bước, vào chốn sâu
                      xa hơn của cõi lòng mình, để lắng nghe tiếng nói của lương tâm và kiên nhẫn hơn
                      trong việc đi tìm lời đáp: Ơn gọi nào đích thực dành cho tôi?

                                                         * * *
                      Để khơi lên và nuôi dưỡng câu hỏi đó, tôi đã đi một hành trình chỉ mới vỏn vẹn
                      hai năm. Tôi không cảm nhận “cuộc đời là những chuyến đi” như nhiều người hay
                      nói, nhưng với tôi, đúng hơn: cuộc đời là những cam kết để thực hiện chuyến đi.







                                                            PHẦN VI - 100 NĂM CẤT LỜI NGỢI KHEN   379
   374   375   376   377   378   379   380   381   382   383   384