Page 383 - KyYeu100Nam
P. 383
của người Chị đáng kính (Thư Bề Trên, Mừng Năm Thánh 100 năm, tháng
10/2018). Không phải chị nói với riêng tôi, nhưng đọc bức thư xong, tôi như
cảm thấu nỗi lòng người chị với cả niềm tự hào, cả lòng kiêu hãnh cùng bao
thao thức trở trăn. Và điều này đã thực sự đọng lại trong tôi làm cho tôi phải
nghĩ suy nhiều điều. Với tôi, đó quả là những lời yêu thương, những lời cho tôi
sức mạnh, sự đỡ nâng, giúp tôi thêm can đảm, thêm niềm tin và đầy nghị lực
để sống tốt hơn, sống ý nghĩa hơn mỗi ngày.
Cám ơn chị đã nói với em điều đó… Cám ơn chị đã cho em biết rằng: em
thật quý giá trong Hội Dòng, được Hội Dòng, được các chị trân trọng và yêu
thương. Cám ơn chị đã nâng em lên…cho em được trở nên là niềm vui, là hy
vọng của các chị và chính là tương lai của Hội Dòng. Một điều mà bấy lâu em
chưa dám nghĩ đến. Ngày em đến Hội Dòng đã có. Có trong bao công lao vất
vả nhọc nhằn với cả mồ hôi nước mắt của các chị qua ngày tháng dài dựng
xây. Và hôm nay đây, em được lãnh nhận, được kế thừa “gia tài” quý chị để
lại. Lần giở từng trang sử Dòng, trong em không khỏi những bồi hồi cùng bao
cảm xúc trào dâng.
Đó là niềm cảm tạ tri ân, là sự cảm phục trân trọng, là lòng tự hào kiêu hãnh…
Nhưng đồng thời cũng một ý nghĩ thoáng qua: tôi ở đâu suốt dọc dài một
trăm năm lịch sử Hội Dòng? Và tôi không thấy mình ở đâu cả trong dòng chảy
quá khứ. Không bóng, không hình, không một dấu vết. Nhưng chỉ bởi những
từ này: “Các em là niềm vui của các chị…các em cũng là tương lai của các
chị…” Trong tôi như bừng sáng. Tôi thấy mình đang ở nơi đây trong giây phút
hiện tại của Hội Dòng để nhìn về, hướng tới tương lai của Hội Dòng trong một
trăm năm sẽ đến. Lịch sử không chỉ là quá khứ nhưng đúng hơn đó chính là
sự chuyển động của thời gian. Hiện tại rồi sẽ thành quá khứ và tương lai lại
trở nên hiện tại và cứ thế làm nên lịch sử. Một trăm năm của Hội Dòng đang
đến rồi sẽ qua đi để bước vào một trăm năm tiếp. Và ai sẽ là bóng, là hình,
là những con người làm nên lịch sử của Hội Dòng nếu không phải chúng ta,
những người trẻ, những con người hôm nay đang được thừa hưởng để ngay
từ hôm nay chắp bút viết tiếp những trang sử của Hội Dòng cho những trăm
năm nữa sẽ đến.
“Các em là niềm vui của các chị…các em cũng là tương lai của các chị…” hay
nói cách khác là những người trẻ, chúng ta thật quý giá được Hội Dòng trân
trọng và yêu thương. Chúng ta là niềm vui, là hy vọng và là tương lai của Hội
Dòng. Chúng ta phải làm gì đây để mình luôn được quý giá, thật xứng đáng là
niềm vui và là tương lai của Hội Dòng? Phải chăng đó chính là sự nỗ lực nên
thánh trong việc tự đào luyện bản thân? Là sự dấn thân trọn vẹn trong linh
đạo, đặc sủng, sứ mạng của Hội Dòng? Là sống ơn gọi Con Đức Mẹ Vô Nhiễm
cách vui tươi và tràn đầy hạnh phúc để thực sự trở nên dấu chỉ rạng rỡ cho thế
giới hôm nay? Người Con Đức Mẹ Vô Nhiễm sống thánh và nên thánh bằng
con đường tình yêu. Vì trước mặt Thiên Chúa, mỗi một con người đều vô cùng
quý giá vốn được Ngài trân trọng yêu thương. Người Con Đức Mẹ Vô Nhiễm sẽ
sống trọn đặc sủng yêu mến để nên thánh bằng con đường tình yêu.
PHẦN VI - 100 NĂM CẤT LỜI NGỢI KHEN 383