Page 138 - Le Quy Don - 30 nam
P. 138

Một trái bàng
                        thơm lành














                                                                           THANH ĐAN - HS chuyên Văn
                                                                           niên khóa 1991-1997


                   gôi trường của mình không có phượng,      cũng chịu khó quá đỗi, vẫn như con người mà
                   không có me, chỉ có những cây bàng rợp    mình đã quen năm xưa.
            Nbóng mát, nơi chứng kiến những giờ ra              Thời trường Chuyên mới thành lập, bạn thi
            chơi rộn rã của tụi mình, rồi những giọt nước mắt   vào chuyên Anh và đậu thủ khoa, về sau lại chuyển
            quyến luyến giờ chia tay. Bạn như một trái bàng   sang học toán, lên Đại học, bạn theo đuổi ngành
            lẫn trong đó và tỏa hương thơm dịu dàng.         sinh vật. Mỗi lần bạn đi học về, ba đứa chung
                                                                            phòng có mình đều dạt quần
                                                                            áo phơi sang bên, né cái blouse
                                                                            trắng của bạn “bữa nay tao mới
                                                                            mổ gián đó”, “nó vừa trong phòng
                                                                            thí nghiệm, nghiên cứu virus gì
                                                                            đó; “trời ơi, khiếp quá tụi mày ơi!”
                                                                            – là khi bạn vừa tha về cái lọ thủy
                                                                            tinh chứa con nhện đen to đùng.
                                                                            Hết cử nhân, bạn nhận được học
                                                                            bổng sang Mỹ học thạc sĩ rồi bảo
                                                                            vệ thành công luận án tiến sĩ. Ba
                                                                            đứa tụi mình ra trường, đi dạy,
                                                                            đi làm và lập gia đình là từng đó
                                                                            năm bạn vật lộn với sách vở nơi
                                                                            xứ cờ hoa, cũng là từng đó năm
                                                                            bạn mất liên lạc, cứ nghĩ bạn sẽ
                                                                            làm giáo sư ở trường Đại học, sẽ
                Ra trường 20 năm, trừ bốn năm ở chung nhà    tìm cơ hội quay lại làm công dân xứ văn minh của
            thời Đại học thì dễ đến 16 năm mình chưa gặp     người ta hay đổi quốc tịch mất rồi.
            lại bạn cho đến dịp tết con gà vừa qua. Từng ấy     Cafe. Hỏi sao bạn lại về luôn, sao không dạy
            năm đi nhiều, học nhiều, đầu chứa thêm nhiều     tiếp Đại học mà lại đi sản xuất cái này cho cực
            thứ nhưng gặp nhau, bạn với mình cứ như cái      thân vậy. Bạn thực tế “dạy chả được gì, ngành này
            thuở ngủ chung chiếu, ăn chung mâm cơm lúc       phải thực hành, làm thí nghiệm, ở đây, sinh viên
            mười chín đôi mươi vậy thôi. Có điều những gì    mình toàn học chay, lý thuyết giấy, tao có dạy nữa
            bạn đang ấp ủ, theo đuổi, những cơ hội bạn đóng   cũng chẳng để làm gì!” Vậy chứ sao không ở bển
            lại và mở ra cho bản thân giờ khác xưa nhiều lắm   làm professor luôn, nhập tịch luôn khỏi lo thực
            nhưng chẳng làm mình ngạc nhiên là mấy. Bởi      phẩm bẩn, khỏi lo biển Đông dậy sóng hén? Bạn
            lẽ con người bạn thuần chất quá, dung dị quá và   nói “ở bển thì cũng chỉ làm công thôi, có đóng


            138CHUYÊN LÊ QUÝ ĐÔN - TINH HOA VÀ TÂM HUYẾT
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143