Page 72 - KY YEU 20 NAM CTGLVN Gx ChuaBaNgoi
P. 72

việc chung với nhóm các anh chị bác sĩ và nha sĩ vẫn    không hiểu tại sao tôi vẫn có thể xoay sở được, chỉ
           thường xuyên đi làm công tác xã hội tại những trại      biết  rằng  mỗi  khi  tôi  cần  thì  tự  nhiên  tôi  lại  nhận
           phong  hay  những  nơi  bị  xã  hội  bỏ  quên.  Hầu  như   được  một khoản tiền mà  tôi  không mong đợi. Thế
           vào những dịp Trung Thu, Giáng Sinh, hay Tết Âm         mới biết Chúa quan phòng và chăm sóc cho tôi và
           Lịch là chúng tôi không bao giờ có mặt ở nhà, lúc thì   gia đình từng li từng tí như thế nào!
           trại phong Phước Tân, khi thì Bến Sắn, Bình Minh,       Không  những  Thiên  Chúa  lo  cho  tôi  về  phần  xác,
           hay Thanh Bình. Các anh chị bác sĩ, nha sĩ thì khám     Người còn lo cho tôi cả phần hồn nữa. Trong một
           bệnh và chữa bệnh miễn phí, còn nhóm chúng tôi thì      dịp tình cờ, Chúa đã mời gọi tôi cộng tác với Người
           tổ  chức  hội  chợ,  văn  nghệ  và  phát  quà.  Nhìn  thấy   trong việc truyền bá Tin Mừng Đức Giêsu Kitô đến
           niềm  vui  trong  ánh  mắt  của  họ,  chúng  tôi  mặc  dù   cho mọi người, đặc biệt là các em thiếu niên. Thế là
           làm việc rất vất vả nhưng không cảm thấy mệt mà         tôi đã trở thành một giáo lý viên tại Giáo Xứ Chúa
           trái lại còn có cảm giác rất hạnh phúc khó diễn tả.     Ba Ngôi mặc dù kiến thức về giáo lý của tôi khi ấy
           Thử hỏi nếu Chúa không an bày cho tôi ở lại Việt        thật nhỏ nhoi. Chính nhờ dạy giáo lý mà tôi đã khám
           Nam thì làm sao tôi có được những trải nghiệm tuyệt     phá ra nhiều điều kỳ diệu trong lịch sử cứu độ của
           vời như vậy!                                            Thiên  Chúa  mà  chính  những  điều  đó  đã  giúp  tôi
                                                                   trưởng thành và thăng tiến rất nhiều trong hành trình
           Riêng  ba  tôi,  những  bức  thư  gửi  cho  anh  chị  em   đức tin của tôi. Nhiều khi tôi tự hỏi "con người là
           chúng  tôi  từ  trại  học  tập  cải  tạo  đều  khuyên  bảo   chi,  mà  Chúa  cần  nhớ  đến,  phàm  nhân  là  gì,  mà
           chúng  tôi  phải  giữ  vững  niềm  tin  vào  Thiên  Chúa   Chúa phải bận tâm?" (Psalm 8:5)
           cho dù phải đối diện với bất cứ hoàn cảnh khó khăn
           nào đã khiến tôi không ngăn được những dòng nước                                 Cảm  tạ  Chúa  vô  vàn  vì
           mắt hạnh phúc vì trước đây ba tôi chưa bao giờ thể                               muôn ơn lành Ngài đã và
           hiện  niềm  tin  mạnh  mẽ  như  thế.  Có  lẽ  Chúa  cũng                         đang đổ xuống trên cuộc
           muốn dùng biến cố này để thanh luyện đức tin cho                                 đời  con.  Tạ  ơn  Chúa  vì
           ba tôi.                                                                          những gì Ngài đã ban. Tạ
                                                                                            ơn  Chúa  vì  những  gì
           Sau 13 năm học tập cải tạo, ba tôi được thả về và sau   Ngài  đã  lấy  đi.  Tạ  ơn  Chúa  vì  những  bài  học  cay
           đó gia đình tôi được sang Mỹ theo diện HO. Một lần      đắng mà Ngài đang dạy dỗ con. Tạ ơn Chúa vì Ngài
           nữa Chúa đã cho tôi thấy tình yêu và sự quan phòng      đã cương quyết không cho con những cái con xin vì
           của Người. Chỉ hai tuần sau khi đặt chân lên xứ Cờ      chỉ có Ngài mới biết những gì là cần thiết cho linh
           Hoa  tôi  đã  xin  được  việc  làm  ngay  mà  không  cần   hồn  và  ơn  cứu  rỗi  của  con.  Con  vẫn  nhìn  mọi  sự
           đến  sự  trợ  cấp  của  chính  phủ.  Cuộc  khủng  hoảng   bằng con mắt người phàm mà quên đi rằng tư tưởng
           kinh tế tài chánh của Hoa Kỳ năm 2007-2008 đã đẩy       và đường lối của Chúa cao hơn hẳn so với đường lối
           tỷ lệ thất nghiệp lên trên 10%, hầu như các bạn bè      và tư tưởng của phàm nhân (Isaiah 55:8-9)
           chung quanh tôi đều rơi vào tình trạng thất nghiệp
           thế mà kỳ diệu thay tôi vẫn có việc làm. Chẳng phải     Linh  mục  nhạc  sĩ  Thiên  Ân  khi  sáng  tác  ca  khúc
           tôi giỏi giang gì hơn các bạn tôi nhưng có lẽ Chúa      "Khúc Tạ Ơn" chắc hẳn ngài đã cảm nhận được rất
           biết  cả  gia  đình  tôi  chỉ  có  một  income  nên  Người   nhiều  hồng  ân  mà  Thiên  Chúa  đã  ban  xuống  trên
           vẫn cho tôi "hằng ngày dùng đủ", thậm chí còn dư        cuộc đời ngài nên mới thốt lên những lời cảm tạ tri
           và nhiều hơn cả tôi mong đợi. Khi những đứa con tôi     ân thật tuyệt vời như thế. Thay cho lời kết, tôi xin
           bắt đầu vào đại học, như các bạn đã biết, chi phí cho   mạn phép được dùng lời của linh mục Thiên Ân để
           một  năm  học  đại  học  từ  tiền  học  phí,  đến  tiền  ăn,   xác tín rằng "Trọn niềm tin con phó trong tay Ngài,
           tiền ở, tiền sách vở, v...v... là một chi tiêu không nhỏ   vì đời con TẤT CẢ LÀ HỒNG ÂN!"

           trong khi con tôi lại chẳng nhận được một sự trợ cấp    Đỗ Trọng Hoàng
           nào từ financial aid cả. Thú thật là đến bây giờ tôi


                                                             71
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77