Page 142 - ND KY truong Cam Binh
P. 142

HỒI ỨC TUỔI HỌC TRÒ...


                                                                                BÙI THỊ HỒNG
                                                                  Học sinh lớp H - Khóa 2003 - 2006


                           arren Buffett - nhà đầu tư tài ba nước Mỹ có lần từng nói: “Hôm nay
                           bạn ngồi dưới bóng mát vì có người trồng cây lâu lắm rồi”. Câu nói này,
                 Wthực sự tôi rất tâm đắc và luôn nhắc nhở mình trong xô bồ vồn vã cuộc
                 sống thường nhật. Ngoài bố mẹ đã sinh thành nuôi dưỡng, có lẽ cô giáo Trần Thị
                 Khánh, giáo viên Chủ nhiệm và giảng dạy bộ môn Ngữ văn trong 3 năm THPT là
                 một trong những người quan trọng nhất đã vun đắp và thay đổi cuộc đời tôi. Có
                 thể nói, được gặp cô, được làm học sinh của cô đã là một niềm hạnh phúc lớn đối
                 với tôi.

                     Vẫn nhớ, từ lâu, văn học đã trở thành niềm yêu thích mạnh mẽ trong tôi, dẫu
                 chỉ là một vài quyển Thiếu niên nhi đồng đã cũ, tôi vẫn nâng niu và thả hồn vào
                 những trang viết của bạn bè khắp bốn phương. Từ những trang sách ấy, thế giới
                 bên ngoài hiện hữu và mở ra bao chân trời mới lạ. Sách không đủ, tôi mò mẫm xin
                 đọc sách của các anh chị lớp trên và có thể lượm lặt bất kỳ mẫu báo cũ nào tìm thấy.
                 Thầm cảm ơn những dòng văn đã cho tôi bao cảm xúc đẹp. Và những năm tháng
                 ấy trôi qua với những điểm 9 môn Văn. Cô giáo đầu tiên bồi đắp và định hướng
           50 NĂM TRƯỜNG THPT CẨM BÌNH DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO
                 cho tôi chính là cô Đào Thị Bích Hằng - giáo viên Chủ nhiệm lớp 5 ngày đấy.

                     Sau đó, cũng vì nhiều lí do, những năm tháng tôi ngột ngạt và chán nản vì
                 không thể tìm lại được nguồn cảm hứng như trước. Văn học trở thành một môn
                 học bình thường như bao môn học khác và tôi nghĩ mình cần học tốt các môn khoa
                 học tự nhiên cho thực tế như bao nhiêu người vẫn khuyên.
                     Thế nhưng, như một cơ duyên, năm 2003, dù tôi đã rất nỗ lực và tự tin để
                 mong được vào lớp chuyên Toán, và đã thực sự rất sốc khi biết tin mình lại được
                 chọn vào lớp Văn. Dù không thể thay đổi được, tôi vẫn âm thầm ôn luyện thêm
                 môn Toán và hy vọng có cơ hội được chuyển sang lớp Toán. Ôi! nghĩ lại, bây giờ tôi
                 vẫn thấy rất buồn cười vì tính khí trẻ con và cố chấp ngày ấy. Nhưng mọi nỗ lực đó
                 đã chính thức chấm hết sau những tiết học đầu tiên của cô giáo Chủ nhiệm và dạy
                 Văn của chúng tôi. Những tiết giảng đầu tiên về phần ca dao đã đánh thức những
                 cảm xúc ngủ quên bao lâu nay trong tôi. Tôi nhận ra mình yêu văn học biết bao
        [142]    nhiêu, và hơn hết tôi muốn ĐƯỢC học Văn cùng cô giáo và các bạn. Tôi chuyển
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147