Page 147 - ND KY truong Cam Binh
P. 147

hoàn thiện cách sống của bản thân. Ba năm theo học đội tuyển học sinh giỏi tỉnh,
            tôi biết đến cả những niềm vui, nỗi buồn, những thành công và cả thất bại, nhưng
            sự cố gắng bao giờ cũng có quả ngọt xứng đáng. Tôi vẫn nhớ cảm xúc khi đạt giải
            Nhất toàn tỉnh, rồi những ngày xa trường để học đội tuyển học sinh giỏi quốc gia.
            Những tháng ngày đáng nhớ đó, chính các thầy cô và nhà trường luôn động viên
            và hỗ trợ mọi mặt để tôi có điều kiện phát huy hết khả năng của mình. Duy nhất
            có một điều tôi luôn nuối tiếc là không đạt được giải cao như kỳ vọng của bản thân
            và mọi người, khi chỉ đạt giải Ba chung cuộc. Nhưng chính những trải nghiệm như
            vậy lại là hành trang cho tôi trong những bước đường sau này.

                Cũng chính từ mái Trường THPT Cẩm Bình, tôi được nuôi dưỡng và phát triển
            về phẩm chất chính trị. Được các thầy cô dìu dắt và giúp đỡ đứng vào hàng ngũ
            của Đảng Cộng sản Việt Nam khi tròn 18 tuổi. Đó chính là bước đệm quan trọng để
            tôi phát triển trong môi trường lực lượng vũ trang sau này. Mỗi lần nhớ về trường,
            tôi luôn nhớ như in khung cảnh trang trọng và thiêng liêng trong buổi lễ kết nạp
            đảng viên ngày ấy. Có thể nói, đó là một dấu mốc đặc biệt trong hành kiếm tìm giá
            trị sống khiến tôi tự hào.

                Hoài niệm về trường cũ, với tôi không chỉ là nơi đón nhận kiến thức, mà còn
            là nơi dạy tôi nhiều điều về cuộc sống, về những tình cảm cao quý. Đó là tình thầy
            trò, là hình ảnh người thầy tận tụy dìu dắt từng thế hệ học sinh, hình ảnh về một
            nghề trồng người đầy cao quý:

                        Có một nghề bụi phấn dính đầy tay
                        Người ta bảo đó là nghề cao quý nhất
                        Có một nghề không trồng cây trên đất
                        Mà nở cho đời những đóa hoa thơm

                Và đó còn là những kỉ niệm về tình bạn học trò đẹp đẽ, những tình cảm trong
            sáng và hồn nhiên thời cấp ba khó quên.
                Đã nhiều năm kể từ ngày rời xa mái trường THPT Cẩm Bình, những kỉ niệm
            ở nơi đây vẫn vẹn nguyên trong tôi, và tôi vẫn luôn mong một ngày về thăm lại
            trường, chào hỏi những thầy cô năm xưa, ngắm nhìn những góc thân quen, ngắm
            nhìn những gương mặt rạng rỡ của các em học sinh. Xin được mượn những lời thơ,
            để gửi đến mái trường thân yêu với những nỗi nhớ:                                      50 NĂM TRƯỜNG THPT CẨM BÌNH DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO

                        Dấu yêu này xin gửi tặng trường xưa
                        Lặng thầm theo con biết bao mùa mưa nắng
                        Để hôm nay sân trường sao vắng lặng
                        Hoài niệm có còn trong khoảng trắng mờ xa...

                Nhân dịp kỉ niệm 50 năm thành lập trường THPT Cẩm Bình, cho con xin gửi
            lời cảm ơn đến các thầy cô cùng mái trường thân yêu, và mong rằng ngôi trường
            ấy sẽ ngày càng phát triển, xứng danh ngôi trường giàu truyền thống của tỉnh nhà.   [147]
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152