Page 143 - ND KY truong Cam Binh
P. 143
hướng quay sang học khối D (Toán - Văn - Anh). Và đến bây giờ, tôi nhận ra đó là
một trong những quyết định sáng suốt nhất trong đời mình.
Càng học, tôi càng nhận ra văn học không phải là “ánh trăng lừa dối” (Nam
Cao), văn học bắt rễ từ cuộc sống và là lăng kính để chúng ta nhìn nhận và đánh
giá về cuộc sống. Cho nên, đâu phải người học văn là mơ mộng và xa rời thực tế.
Mãi đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên được hình ảnh chàng trai, cô gái trong
những làn điệu ca dao ngọt ngào và đong đầy cảm xúc trong tiết học xưa:
- Trèo lên cây bưởi hái hoa,
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
Em đã có chồng, anh tiếc lắm thay!
- Ba đồng một mớ trầu cay,
Sao anh không hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng, như cá cắn câu.
Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ,
Chim vào lồng, biết thuở nào ra?.
Lần đầu tiên tôi được biết tình cảm đầy nhân văn và đẹp đẽ qua lời giảng tâm
huyết của cô:
Mình bảo với ta mình hãy còn son
Ta đi qua ngõ thấy con mình bò
Con mình những trấu cùng tro
Để ta gánh nước tắm cho con mình.
Cho đến bây giờ, tôi nghĩ cảm giác đó của mình chắc phần nào đó cũng được
như nhà thơ Chế Lan Viên đã hân hoan trong thi phẩm “Tiếng hát con tàu” khi
được về với nhân dân và cách mạng. Dẫu biết mọi sự so sánh đều là khập khiễng
nhưng tôi vẫn không thể tìm được lời nào có thể tỏ bày hết niềm say mê hồi đấy.
Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ 50 NĂM TRƯỜNG THPT CẨM BÌNH DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO
Cỏ đón giêng hai chim én gặp mùa
Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa.
(Tiếng hát con tàu - Chế Lan Viên)
Những ngày tiếp theo, với sự rèn giũa và dìu dắt của cô Khánh và cô Hải
Đường (kỳ II - lớp 10), tôi may mắn được tham gia đội tuyển học sinh giỏi tỉnh. Và
may mắn nhất trong cuộc đời đó là đạt giải Ba kỳ thi học sinh giỏi quốc gia năm học [143]