Page 114 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 114

không thể ngủ được cả đêm, suy nghĩ mãi về điều đó, thiền về điều
                đó. Bắt đầu cảm thấy tổn thương lớn, bắt đầu cảm thấy điều mình
                đã làm. Một vết thương hé ra trong tim người này.

                     Sáng  sớm  hôm  sau,  người  này  chạy  xô  tới  chân  Phật,  khu u
                xuống chân Phật, hôn chân Phật. Và Phật nói với Ananda, "Trông
                này,  lại  cùng  vấn  đề  rồi!  Bây  giờ  người  này  đang  cảm  thấy  quá
                nhiều  với ta, người  này  không  thể nói  được  thành  lời. Người  này
                chạm chân ta. Con người bất l c thế. Bất kì cái gì quá nhiều cũng
                đều không thể diễn đạt được, không thể truyền đạt được, không thể
                trao  đổi  được.  Phải  tìm  ra  cử  chỉ  nào  đó  để  tượng  trưng  cho  nó.
                Trông xem!"

                     Và người này bắt đầu khóc và người này nói, "Tôi xin lỗi, thưa
                thầy. Tôi c c kì xin lỗi. Nhổ vào thầy, một con người như thầy, là ngu
                xuẩn tuyệt đối về phần tôi."
                     Phật nói, "Quên điều đó đi! Người mà ông đã nhổ vào không còn
                n a,  và người  đã  nhổ  cũng  không  còn  n a  rồi. Ông mới, ta mới!

                Trông  đấy  -  mặt  trời  này  đang  mọc  lên  là  mới.  Mọi  thứ  đều  mới.
                Ngày hôm qua không còn n a. Được kết thúc với nó đi! Và làm sao
                ta có thể tha thứ được? bởi vì ông chưa bao giờ nhổ vào ta. Ông
                nhổ vào ai đó đã đi rồi."
                     Tâm thức là dòng sông liên tục.
                     Khi tôi nói vứt bỏ kí ức của bạn, tôi ngụ ý kí ức tâm lí; tôi không
                ngụ ý kí ức s  kiện. Phật nhớ hoàn hảo rằng hôm qua người này đã

                nhổ  vào  mình,  nhưng  ông  ấy  cũng  nhớ  rằng  người  này  không  là
                cùng con người cũ cũng như ông ấy không là cùng con người cũ.
                Chương đó đã khép lại rồi; chẳng đáng mang nó trong cả đời bạn.
                Nhưng bạn cứ mang. Ai đó đã nói điều gì đó với bạn từ mười năm
                trước và bạn vẫn còn mang nó. Mẹ bạn đã giận d  khi bạn còn là
                đứa trẻ và bạn vẫn còn mang nó. Bố bạn đã tát bạn khi bạn chỉ là

                đứa bé và bạn vẫn còn mang nó, và bạn có thể bẩy mươi tuổi.
                     Nh ng kí ức tâm lí này cứ đè nặng bạn. Chúng phá hu  t  do
                của bạn, chúng phá hu  s  sống động của bạn, chúng giam cầm
                bạn. Kí ức s  kiện là hoàn toàn tốt.
                     Và một điều n a cần được hiểu: khi không có kí ức tâm lí, kí ức
                s  kiện là rất chính xác - bởi vì kí ức tâm lí là rối loạn. Khi bạn rất bị
                náo động về tâm lí, làm sao bạn có thể nhớ được chính xác? Điều

                đó  là  không  thể  được!  Bạn  đang  run  rẩy,  bạn  đang  rung  lên,  bạn
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119