Page 113 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 113
Bao nhiêu nước đã chảy xuôi qua sông Hằng rồi? Người này không
phải là cùng người đó n a. Hai mươi bốn giờ đã đem tới nhiều thay
đổi - và bạn không là cùng con người trước n a.
Kí ức s kiện nói, "Người này đã xúc phạm mình hôm qua,"
nhưng mà 'mình' đã thay đổi rồi. Người này đã thay đổi rồi. Cho nên
cứ dường như là s vụ đã xảy ra gi a hai người mà với họ bạn
chẳng có liên quan gì n a - thế thì bạn được t do về tâm lí. Bạn
không nói, "Tôi vẫn thấy giận." Không có cơn giận đeo bám. Kí ức
có đó, nhưng không có mầu sắc tâm lí. Bạn lại gặp người này như
người đó bây giờ, và bạn gặp người đó như bạn bây giờ.
Một người tới và nhổ vào mặt Phật. Người đó rất giận d . Người
đó là một Brahmin còn Phật lại đang nói nh ng điều mà các tu sĩ rất
giận điều đó. Phật chùi mặt và hỏi người này, "Ông còn gì n a để
nói không?"
Đệ tử của ông ấy, Ananda, trở nên rất giận. Ông ấy giận tới mức
ông ấy hỏi Phật, "Xin hãy cho phép tôi làm cho người này biết lễ độ
là gì. Thế này thì quá thể! Tôi không thể dung thứ điều đó được."
Phật nói, "Nhưng ông ta có nhổ vào mặt ông đâu. Đây là mặt ta.
Thứ n a, nhìn người đó mà xem! Ông ta đang trong rối loạn lớn thế
nào - cứ nhìn ông ta mà xem! Thấy từ bi với ông ta đi. Ông ta muốn
nói điều gì đó với ta, nhưng lời lại không thích hợp. Đó cũng là vấn
đề của ta n a, vấn đề dài cả đời ta - và ta thấy người này trong
cùng tình huống đó! Ta muốn kể lại mọi s cho các ông rằng ta đã đi
tới biết, nhưng ta không thể kể được cho họ bởi vì lời là không thích
hợp. Người này đang trên cùng con thuyền đó: người này giận d
tới mức không lời nào có thể diễn đạt được cơn giận của mình -
cũng như ta đang yêu nhiều tới mức không lời nào, không hành
động nào, có thể diễn đạt được nó. Ta thấy khó khăn của người này
- nhìn xem!"
Phật thấy, Ananda cũng thấy. Phật đơn giản thu thập kí ức s
kiện; Ananda đang tạo ra kí ức tâm lí.
Người này không thể nào tin được vào tai mình, điều Phật vừa
nói. Người này rất choáng váng. Người này sẽ không choáng váng
nếu Phật đánh người này, hay Ananda đã nhảy lên người này. Thế
thì sẽ không có choáng váng; điều đó đã được trông đợi, điều đó
đáng là t nhiên. Đó là cách con người phản ứng. Nhưng Phật cảm
được người này, thấy cái khó khăn của người này... Người này đi,