Page 108 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 108

hơn người thường có. Và giấc mơ của họ không ốm yếu, giấc mơ
                của họ lành mạnh đích th c. Toàn thể tiến hoá của con người và
                tâm thức của con người tuỳ thuộc vào nh ng người mơ này.

                     Toàn thể s  tồn tại là một đơn vị h u cơ. Bạn không chỉ nắm tay
                lẫn  nhau,  bạn  đang  nắm  tay với cây cối. Bạn  không  chỉ  thở cùng
                nhau, toàn thể vũ trụ đang thở cùng nhau.
                     Vũ trụ đang trong hài hoà sâu sắc. Chỉ con người quên mất ngôn
                ng  của hài hoà, và công việc của tôi ở đây là để nhắc nhở bạn.
                Chúng ta không tạo ra hài hoà; hài hoà là th c tại của bạn. Nó chỉ là
                cái bạn đã quên mất về nó. Có lẽ nó hiển nhiên tới mức người ta có
                xu hướng quên mất nó. Có lẽ bạn được sinh ra trong nó; làm sao

                bạn có thể nghĩ về nó được?
                     Một chuyện ngụ ngôn cổ là thế này, một con cá có tâm trí thiên
                hướng triết học đi hỏi con cá khác, "Tôi đã nghe nói quá nhiều về đại
                dương; nó đâu nhỉ?" Và nó đang trong đại dương! Nhưng nó được
                sinh ra trong đại dương, nó đã sống trong đại dương; chưa bao giờ

                có bất kì tách biệt nào. Nó không thấy đại dương như một đối thể
                tách biệt với chính mình. Con cá già gi  con cá triết gia trẻ lại và bảo
                nó, "Đây là đại dương chúng ta đang ở trong."
                     Nhưng con triết gia trẻ nói, "Bác lại trẻ con rồi. Đây là nước và
                bác đang gọi là nó là đại dương. Tôi sẽ phải đi tìm thêm n a, nh ng
                người trí huệ quanh đây."
                     Con cá đi tới biết về đại dương chỉ khi nó bị ngư dân bắt và kéo

                ra khỏi đại dương, ném lên cát. Thế thì, lần đầu tiên nó hiểu rằng nó
                bao giờ cũng sống trong đại dương, đại dương đó là cuộc sống của
                nó và không có đại dương thì nó không thể tồn tại được.
                     Nhưng với con người lại có khó khăn. Bạn không thể bị lấy ra
                khỏi s  tồn tại được. S  tồn tại là vô hạn, không có bến bờ nơi bạn
                có thể đứng tách rời và nhìn s  tồn tại. Dù bạn ở bất kì đâu, bạn sẽ

                là một phần của s  tồn tại.
                     Chúng ta tất cả đều cùng thở. Chúng ta là một phần của một dàn
                nhạc. Hiểu được điều đó là một kinh nghiệm lớn lao - đừng gọi nó là
                việc mơ, bởi vì việc mơ đã mang ý nghĩa rất sai do Sigmund Freud.
                Bằng không thì nó là một trong nh ng từ đẹp nhất, rất thơ ca.
                     Và im lặng, hân hoan, hiện h u - trong im lặng này, bạn sẽ cảm
                thấy mình đang được gắn với người khác. Khi bạn đang nghĩ, bạn

                tách rời khỏi người khác bởi vì bạn nghĩ ý nghĩ này còn người khác
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113