Page 13 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 13

trí trống rỗng là điều đẹp nhất trên thế giới, cái thuần khiết nhất - bởi
                vì làm sao tâm trí trống rỗng lại có thể là xưởng thợ cho quỉ được?
                Quỉ không thể đi vào trong tâm trí trống rỗng được, không thể được!

                Quỉ chỉ có thể đi vào trong tâm trí bị ám ảnh bởi hoạt động - thế thì
                quỉ  có  thể  điều  khiển  bạn,  nó  có  thể  chỉ  cho  bạn  cách  thức  và
                phương  tiện  và  phương  pháp  để  hoạt  động  nhiều  hơn.  Quỉ  chưa
                bao  giờ  nói,  "Thảnh  thơi  đi!"  Nó  nói,  "Sao  mình  phí  thời  gian  của
                mình thế? Phải làm cái gì đi chứ, anh bạn - di chuyển đi! Cuộc sống
                đang trôi qua rồi, làm cái gì đó đi!" và tất cả các thầy giáo vĩ đại, các
                thầy đã thức tỉnh tới chân lí của cuộc sống, đều đã đi tới nhận ra
                rằng tâm trí trống rỗng mới tạo ra chỗ cho điều thiêng liêng đi vào

                trong bạn.
                     Quỉ chứ không phải là tâm trí trống rỗng mới sử dụng hoạt động.
                Làm sao quỉ có thể dùng được tâm trí trống rỗng? Nó sẽ không dám
                tới gần đâu bởi vì cái trống rỗng đơn giản sẽ giết chết nó. Nhưng
                nếu bạn bị tràn ngập bởi thôi thúc sâu sắc, thôi thúc điên cuồng để

                mang tính hoạt động, thế thì quỉ sẽ nhận trách nhiệm. Thế thì nó sẽ
                hướng dẫn bạn - thế thì nó là người hướng dẫn duy nhất.
                     Tôi muốn nói với bạn rằng câu ngạn ng  này tuyệt đối sai. Bản
                thân quỉ phải đã gợi ý điều đó.
                     Ám ảnh cứ phải hoạt động này cần phải được theo dõi. Và bạn
                phải theo dõi nó trong cuộc sống riêng của mình, bởi vì bất kì điều gì
                tôi  nói  cũng  đều  sẽ  chẳng  có  mấy  ý  nghĩa  chừng  nào  bạn  không

                thấy trong chính mình rằng hoạt động của bạn là không liên quan,
                nó là không cần. Sao bạn lại làm nó?
                     Khi du hành, tôi đã thấy mọi người liên tục làm cùng một điều lặp
                đi lặp lại mãi. Trong hai mươi tư giờ tôi ở cùng một hành khách trên
                tàu hoả. Anh ta cứ đọc mãi một tờ báo, đọc đi đọc lại, chẳng tìm ra
                cái gì khác để làm. Bị khép kín trong khoang tàu hoả chẳng có mấy

                khả năng để mà hoạt động, cho nên anh ta sẽ đọc đi đọc lại cùng tờ
                báo đó. Còn tôi quan sát ... người này đang làm gì?
                     Tờ báo không phải là Gita hay Kinh Thánh. Bạn có thể đọc Gita
                nhiều lần bởi vì mỗi lần bạn đọc nó, một ý nghĩa mới lại lộ ra. Nhưng
                tờ báo thì không phải là Gita; nó bị kết thúc một khi bạn đã nhìn vào
                nó! Nó thậm chí không đáng đọc một lần, mà mọi người cứ đọc nó
                mãi. Đọc đi rồi đọc lại, họ lại bắt đầu đọc n a. Vấn đề là gì? Có phải

                là nhu cầu không? Không - họ bị ám ảnh; họ không thể vẫn còn im
   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17   18