Page 18 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 18
con người của hành động thì bao giờ cũng tươi tắn và trẻ trung.
Thân thể có thể trở nên già nhưng tươi tắn của người đó vẫn tiếp
tục; thân thể có thể chết nhưng thanh xuân của người đó vẫn tiếp
tục. Thân thể có thể biến mất nhưng người đó vẫn còn lại - bởi vì
Thượng đế yêu tươi tắn. Thượng đế bao giờ cũng vì cái mới và cái
tươi tắn.
Vứt bỏ ngày một nhiều hoạt động đi. Nhưng làm sao bạn có thể
vứt bỏ được nó? Bạn có thể làm bản thân việc vứt bỏ thành s ám
ảnh. Đây là điều đã xảy ra cho các tu sĩ của bạn trong các tu viện:
vứt bỏ hoạt động đã trở thành nỗi ám ảnh của họ. Họ liên tục làm
điều gì đó để vứt bỏ nó - cầu nguyện, thiền, yoga, thế này thế nọ.
Bây giờ, đó cũng là hoạt động. Bạn không thể vứt bỏ nó theo cách
đó được, nó sẽ tới từ cửa sau.
Nhận biết đi. Cảm thấy khác biệt gi a hành động và hoạt động.
Và khi hoạt động bắt gi bạn - th c tế điều đó nên được gọi là ám
ảnh - khi hoạt động ám ảnh bạn, như con ma - và hoạt động chính là
con ma, nó tới từ quá khứ, nó chết rồi - khi hoạt động ám ảnh bạn
và bạn trở nên bồn chồn, thế thì trở nên nhận biết hơn. Đó là mọi
điều bạn có thể làm. Quan sát điều đó. Cho dù bạn phải làm nó, làm
nó với nhận biết đầy đủ. Hút thuốc, nhưng hút rất chậm, với nhận
biết đầy đủ để cho bạn có thể thấy điều mình đang làm.
Nếu bạn có thể quan sát việc hút thuốc, bỗng nhiên một ngày
nào đó điếu thuốc sẽ rơi rụng khỏi ngón tay bạn bởi vì toàn bộ cái
ngớ ngẩn của nó sẽ bị bộc lộ ra cho bạn. Điều đó là ngu xuẩn; nó
đơn giản ngu xuẩn, ngốc nghếch. Khi bạn nhận ra điều đó, nó đơn
giản rơi rụng đi. Bạn không thể ném nó đi được bởi vì việc ném đi lại
là một hoạt động. Đó là lí do tại sao tôi nói nó đơn giản rơi rụng đi,
cũng giống như lá khô rụng khỏi cây... rơi xuống, hệt như thế nó rơi
rụng đi. Nếu bạn ném nó đi, bạn sẽ nhặt lại nó theo cách khác nào
đó, dưới dạng khác nào đó.
Để mọi thứ rơi đi, đừng vứt chúng. Để hoạt động biến mất, đừng
buộc nó phải biến mất - bởi vì chính nỗ l c ép buộc nó lại là hoạt
động dưới dạng khác. Quan sát, tỉnh táo, ý thức, và bạn sẽ đi tới
một hiện tượng huyền diệu: khi cái gì đó t nó rơi đi, theo cách riêng
của nó, nó không để lại dấu vết nào lên bạn. Nếu bạn ép buộc nó,
dấu vết sẽ còn lại, vết sẹo sẽ còn lại. Thế thì bạn bao giờ cũng
huênh hoang rằng bạn đã hút thuốc ba mươi năm và thế rồi bạn đã