Page 23 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 23

Không, có chiều hướng khác cho năng lượng: chiều đó là lễ hội
                không động cơ. Mục đích là ở đây, bây giờ; mục đích không phải là
                ở đâu đó khác. Th c tế, bạn là mục đích. Th c tế, không có hoàn

                thành nào khác hơn khoảnh khắc này - ngắm hoa loa kèn. Khi bạn
                là mục đích và khi mục đích không phải trong tương lai - khi không
                có gì cần đạt tới, thì thay vì thế, bạn chỉ mở hội cho nó, bạn đã đạt
                tới nó, nó đang có đó - đây là thảnh thơi, năng lượng không động
                cơ.
                     Cho nên, với tôi, có hai kiểu người: người tìm kiếm có mục đích
                và người mở hội. Người hướng đích là người điên. Họ cứ ngày một
                điên, dần dần - và họ tạo ra mất trí riêng của mình. Và thế rồi cái

                mất trí đó có đà riêng của nó; dần dần họ đi sâu hơn vào trong nó -
                thế rồi họ bị mất hút hoàn toàn. Kiểu người khác là người tìm kiếm
                không có đích - người đó không phải là người tìm kiếm chút nào,
                người đó là người mở hội.
                     Là người mở hội, mở hội đi! Đã có quá nhiều rồi: hoa đang nở,

                chim đang hót, mặt trời có đó trên trời - mở hội nó! Bạn đang thở và
                bạn đang sống và bạn có tâm thức - mở hội nó! Thế thì bỗng nhiên
                bạn thảnh thơi; thế thì không có căng thẳng, thế thì không có khổ.
                Toàn thể năng lượng trước đã trở thành khổ nay trở thành biết ơn.
                Toàn thể trái tim của bạn cứ đập rộn ràng với s  biết ơn sâu sắc -
                đó là lời cầu nguyện. Lời cầu nguyện là tất cả nh ng điều đó, trái tim
                đập cùng lòng biết ơn sâu sắc.

                     "Không làm gì với thân thể ngoài việc thảnh thơi." Không cần làm
                gì cho nó cả. Chỉ hiểu chuyển động của năng lượng, chuyển động
                vô mục đích của năng lượng. Nó tuôn chảy, nhưng không hướng tới
                mục  đích,  nó  tuôn  chảy  như  việc  mở  hội.  Nó  di  chuyển,  không
                hướng tới mục đích, nó di chuyển bởi vì tuôn trào năng lượng riêng
                của nó.

                     Đứa trẻ đang nhảy múa và chạy vòng quanh - hỏi nó, "Cháu đi
                đâu đấy?" Nó không đi đâu cả - bạn sẽ có vẻ ngu xuẩn với nó. Trẻ
                con bao giờ cũng nghĩ người lớn ngu. Câu hỏi vô nghĩa làm sao,
                "Cháu đi đâu đấy?" Có nhu cầu nào để đi đâu không? Đứa trẻ đơn
                giản  không  thể  trả  lời  được  câu  hỏi  của  bạn  bởi  vì  nó  chẳng  liên
                quan.  Nó  không  đi  đâu  cả.  Nó  đơn  giản  sẽ  nhún  vai.  Nó  sẽ  nói,
                "Chẳng đi đâu cả." Thế thì tâm trí hướng đích sẽ hỏi, "Vậy sao cháu
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28