Page 25 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 25

thay đổi và nó sẽ trở thành thảnh thơi sâu sắc. Thế thì bạn "làm"
                nhưng  bạn  vẫn  được  thảnh  thơi.  Vị  phật  không  bao  giờ  mệt.  Tại
                sao? - bởi vì phật không phải là người làm. Bất kì điều gì ông ấy có,

                ông ấy đều cho, ông ấy tuôn tràn.
                     Không làm gì với thân thể ngoài việc thảnh thơi; ngậm chắc mồm
                và vẫn còn im lặng. Mồm th c s  rất có ý nghĩa, bởi vì đó là nơi
                hoạt động đầu tiên xảy ra; môi bạn bắt đầu hoạt động đầu tiên. Bao
                quanh vùng mồm là chỗ bắt đầu của mọi hoạt động - bạn hít vào,
                bạn khóc, bạn bắt đầu quờ quạng tìm vú mẹ. Và mồm bạn bao giờ
                cũng vẫn còn trong hoạt động điên cuồng. Đó là lí do tại sao Tilopa
                gợi ý, "Hiểu hoạt động, hiểu hành động, thảnh thơi, và ... ngậm chắc

                mồm lại."
                     Bất kì khi nào bạn ngồi thiền, bất kì khi nào bạn muốn im lặng,
                điều  đầu  tiên  là  ngậm  miệng  lại  hoàn  toàn. Nếu  bạn  ngậm  miệng
                hoàn toàn, lưỡi bạn sẽ chạm vào vòm trên trong mồm; môi sẽ hoàn
                toàn  khép  lại  và  lưỡi  sẽ  chạm  vòm  trên.  Khép  nó  lại  hoàn  toàn  -

                nhưng điều đó chỉ có thể được th c hiện nếu bạn đã tuân theo bất
                kì điều gì tôi đã nói với bạn, không trước điều đó. Bạn có thể làm
                điều đó, ngậm miệng không phải là nỗ l c gì lớn cho lắm. Bạn có
                thể  ngồi  như  bức  tượng  với  miệng  ngậm  chặt,  nhưng  điều  đó  sẽ
                không chấm dứt hoạt động. Sâu bên trong suy nghĩ sẽ tiếp tục, và
                nếu suy nghĩ tiếp tục bạn có thể cảm thấy nh ng rung động tinh tế
                trong môi. Nh ng người khác có thể không nhận xét thấy điều đó

                bởi vì chúng rất tinh tế, nhưng nếu bạn đang suy nghĩ thì môi bạn
                rung rung một chút - việc rung rất tinh tế.
                     Khi bạn thảnh thơi th c s , việc rung đó dừng lại. Bạn không nói,
                bạn  không  làm  bất kì hoạt  động  nào  bên  trong  mình. "Ngậm  chặt
                mồm và vẫn còn im lặng" - và thế rồi không nghĩ.
                     Bạn sẽ làm gì? Ý nghĩ tới rồi đi. Cứ để chúng tới và đi, đó không

                phải là vấn đề. Bạn không bị dính líu vào; bạn vẫn còn xa cách, tách
                rời. Bạn đơn giản quan sát chúng tới và đi, chúng không phải là mối
                quan tâm của bạn. Ngậm mồm và vẫn còn im lặng. Dần dần, ý nghĩ
                sẽ t  động dừng lại - chúng cần s  hợp tác của bạn để có đó. Nếu
                bạn hợp tác, chúng sẽ có đó; nếu bạn tranh đấu, thế n a chúng sẽ
                có đó, bởi vì cả hai đều là hợp tác, một đằng ủng hộ, đằng kia chống
                đối. Cả hai đều là các loại hoạt động. Bạn đơn giản quan sát.

                     Nhưng ngậm mồm lại rất có ích.
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30