Page 154 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 154

điều  bạn  đã  tưởng  tượng  và  bổ  sung  thêm  theo  cách  riêng  của
                mình.
                     Một người Anh tới thăm nước Mĩ tới d  buổi chiêu đãi và nghe

                quan chủ tế nâng cốc như sau:
                     "Đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi,
                     Kiệt sức trong vòng tay của vợ người khác - mẹ tôi."
                     "Trời  ơi,  thế  mới  phóng  đãng,"  người  Anh  t   nhủ  mình.  "Mình
                phải nhớ để dùng nó lúc về nhà."
                     Vài tuần sau đó khi anh ta trở về Anh, anh ta d  b a ăn trưa tại
                nhà thờ và được yêu cầu nâng cốc. Với giọng như sấm rền anh ta
                nói với căn phòng chật cứng:

                     " Đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi,
                     Kiệt sức trong vòng tay của vợ người khác..."
                     Sau một lúc ch ng lại đám đông bắt đầu nhao nhao, nhìn giận
                d   vào  diễn  giả  một  cách  phẫn  nộ.  Người  bạn  của  diễn  giả  ngồi
                cạnh anh ta thì thào, "Tốt hơn cả là anh nên t  giải thích cho nhanh

                chóng vào."
                     "Trời ơi," diễn giả buột mồm nói ra, "tôi xin lỗi các quí vị. Tôi quên
                mất tên của người đàn bà tươi đẹp đó."
                     Điều đó đang xảy ra. Bạn nhớ điều này - "Plato đã nói điều này."
                Và bạn nhớ rằng - "Lão Tử đã nói điều đó." Và bạn nhớ điều Jesus
                đã  nói,  và  điều  Mohammed  đã  nói...  và  bạn  nhớ  nhiều  điều,  và
                chúng tất cả đã trộn lẫn lại, và bạn đã chẳng nói lấy một điều riêng

                của mình. Chừng nào bạn còn chưa nói điều gì đó của riêng mình,
                bạn sẽ bỏ lỡ ý nghĩa.
                     Vứt bỏ tri thức và trở nên sáng tạo hơn. Nhớ lấy, tri thức được
                thu thập - bạn không cần có tính sáng tạo về nó; bạn chỉ phải lặp lại
                thôi. Và đó là điều con người đã trở thành: con người bị thu lại thành
                khán  giả.  Người  đó  đọc  báo,  người  đó  đọc  Kinh  Thánh  và  kinh

                Koran và Gita; người đó cứ xem phim, ngồi đó và xem phim; người
                đó cứ đi xem đá bóng, hay ngồi trước tivi, nghe radio... vân vân và
                vân vân. Hai mươi bốn giờ một ngày người đó chỉ trong một loại bất
                hoạt, một khán giả. Người khác đang làm mọi thứ còn người đó đơn
                giản nhìn. Bạn sẽ không tìm thấy ý nghĩa bởi việc xem đâu.
                     Bạn có thể thấy cả nghìn lẻ một người yêu làm tình và bạn sẽ
                không biết tình yêu là gì - bạn sẽ không biết tình trạng c c thích đó

                bằng việc xem. Bạn sẽ phải trở thành người tham gia. Ý nghĩa tới
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159