Page 156 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 156

Đệ tử của ông ấy phải đã phân vân: "Ông ấy có phát điên không
                thế?  Socrates  mà  thổi  sáo  sao?"  Nhưng  với  tôi  điều  đó  rất  có  ý
                nghĩa. Âm nhạc có thể đã không rất vĩ đại, bởi vì ông ấy chưa bao

                giờ thổi sáo. Điều đó phải đã tuyệt đối nghiệp dư, trẻ con - nhưng
                dẫu sao cái gì đó cũng được thoả mãn, cái gì đó được bắc cầu. Ông
                ấy không còn là một phía n a. Lần đầu tiên trong đời ông ấy, có thể,
                ông ấy đã t  phát. Lần đầu tiên ông ấy đã làm điều gì đó mà với nó
                ông ấy không thể đưa ra được lí do nào cả. Bằng không, ông ấy là
                con người hợp lí.
                     Mới đêm hôm nọ tôi đã đọc một câu chuyện về nhà huyền môn
                Hassid vĩ đại, Baal Shem:

                     Hôm  đó  là  ngày  nghỉ,  và  người  Hassid  đã  tụ  tập  lại  để  cầu
                nguyện và để có giao cảm - satsang - với Thầy. Một người đã tới với
                đứa con chậm phát triển. Ông ấy lo nghĩ chút ít về cậu bé, nó có thể
                làm điều gì đó. Cho nên ông ấy để mắt tới nó. Khi lời cầu nguyện
                được cất lên, đứa trẻ hỏi bố nó, "Con mới kiếm được chiếc còi - con

                có thể thổi nó được không?"
                     Người bố nói, "Tuyệt đối không - cái còi của con đâu?" bởi vì ông
                ấy sợ, cậi bé có thể không chịu nghe theo cái 'không' của ông ấy. Nó
                chỉ cho bố nó chỗ cái còi, trong túi nó, và người bố để mắt tới chiếc
                túi đó, ở cậu bé. Thế rồi có nhảy múa, và người bố quên mất và ông
                ấy  cũng  bắt  đầu  nhảy  múa.  Người  Hassid  đều  là  các  vũ  công,
                nh ng người vui vẻ - tinh tuý của Do Thái giáo, chính tinh hoa của

                Do Thái giáo là ở họ, ở nh ng người điên đó.
                     Khi mọi người đang cầu nguyện Thượng đế và nhảy múa, bỗng
                nhiên đứa bé không thể cưỡng lại thêm n a. Nó rút chiếc còi ra và
                thổi còi. Mọi người đều choáng váng! Nhưng Baal Shem tới, ôm ghì
                lấy đứa bé, và nói, "Lời cầu nguyện của chúng ta đã được nghe thấy
                rồi. Không có tiếng còi này, tất cả đều vô tích s  - bởi vì đây là điều

                t  phát duy nhất ở đây. Tất cả mọi thứ khác đều là nghi lễ."
                     Đừng cho phép cuộc sống của bạn trở thành chỉ là nghi lễ chết.
                Để có nh ng khoảnh khắc, không thể giải thích được. Để có vài điều
                là bí ẩn, với nó bạn không thể đưa ra lí do nào được. Để có vài việc
                làm mà mọi người sẽ nghĩ bạn có chút ít gàn dở. Người một trăm
                phần trăm lành mạnh là chết. Một chút ít gàn dở bên cạnh bao giờ
                cũng là niềm vui lớn. Cứ làm vài điều quái đản n a. Và thế thì ý

                nghĩa sẽ là có thể.
   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161