Page 32 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 32
luồng chảy. Cho nên tôi phải đợi. Bất kì ai đã từng tuôn chảy qua tôi,
bất kì khi nào người đó bắt đầu tuôn chảy và hoàn thành bài thơ này
thì nó sẽ được hoàn thành, không trước điều đó đâu."
Ông ấy đã hoàn thành chỉ và bài thơ thôi. Nhưng nh ng bài thơ
đó có cái đẹp siêu phàm, có huy hoàng huyền diệu vĩ đại. Điều đó
bao giờ cũng như vậy: nhà thơ biến mất, thế thì có sáng tạo. Thế thì
ông ấy bị ám ảnh. Vâng, đó là chính là từ đấy, ông ấy bị ám ảnh. Bị
ám ảnh bởi Thượng đế là sáng tạo.
Simone de Beauvoir đã nói, "Cuộc sống bận rộn cả trong việc
duy trì nó và trong việc vượt qua nó; nếu tất cả mọi điều nó làm chỉ
là duy trì bản thân nó, thì việc sống chỉ là không chết." Và người
không có tính sáng tạo chỉ là không chết, có thế thôi. Cuộc sống của
người đó không có chiều sâu. Cuộc sống của người đó còn chưa
phải là cuộc sống mà chỉ là lời mở đầu; cuốn sách cuộc sống vẫn
còn chưa bắt đầu. Người đó được sinh ra, đúng, nhưng người đó
không sống.
Khi bạn trở nên có tính sáng tạo, khi bạn cho phép tính sáng tạo
xảy ra qua bạn, khi bạn bắt đầu hát lên bài ca không phải của riêng
mình - điều bạn không thể kí vào được và bạn không thể nói được,
"Đó là của riêng tôi," bạn không thể đặt ch kí của mình lên nó được
- thế thì cuộc sống chắp cánh, nó bùng lên. Trong sáng tạo có s
vượt lên. Bằng không, nhiều nhất chúng ta có thể cứ kéo dài mãi
bản thân mình. Bạn tạo ra đứa trẻ - điều đó không phải là sáng tạo.
Bạn sẽ chết và đứa trẻ sẽ ở đây để duy trì cuộc sống. Nhưng duy trì
cuộc sống là không đủ chừng nào bạn còn chưa bắt đầu vượt qua
bản thân mình - và việc vượt qua xảy ra chỉ khi cái gì đó của cõi bên
kia đi tới tiếp xúc với bạn.
Đó là điểm của siêu việt - vượt lên. Và trong việc vượt lên, phép
màu xảy ra: bạn không hiện h u, ấy vậy mà lần đầu tiên bạn lại hiện
h u.
Tinh hoa của trí huệ là hành động trong hài hoà với t nhiên. Đó
là thông điệp của tất cả mọi nhà huyền môn vĩ đại - Lão Tử, Phật,
Bahauddin, Sosan, Sanai - hành động trong hài hoà với t nhiên.
Con vật hành động một cách vô ý thức trong hài hoà với t nhiên.
Con người phải hành động một cách có ý thức trong hài hoà với t
nhiên, bởi vì con người có tâm thức. Con người có thể chọn không
hành động trong hài hoà, do đó mới có trách nhiệm lớn lao.