Page 54 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 54
tại mà không có đại dương được. Sóng không là gì ngoài việc dậy
sóng của đại dương; nó là một quá trình, nó không phải là th c thể.
Nó chỉ là niềm vui vẻ của đại dương trong bản thể của nó. Thượng
đế trong niềm vui vẻ của ngài tạo ra con người cho trái đất; Thượng
đế trong vui vẻ của ngài tạo ra con người cho s tồn tại. Đó là đại
dương đi tìm đại dương, chỉ chơi đùa. Nó có năng lượng mênh
mông - phải làm gì với nó?
Một đô vật có tên O-Nami, "Sóng Lớn," khoẻ lắm...
Nhưng sức mạnh này là khả năng chỉ khi sóng biết rằng nó là
sóng của đại dương vĩ đại, vô hạn. Nếu sóng quên mất điều này, thế
thì sóng rất yếu. Và 'cái quên' là lớn lắm; kí ức của chúng ta rất nhỏ,
rất tí hon - cái quên, vô cùng. Chúng ta cứ quên hoài. Và cái rất hiển
nhiên thì chúng ta quên rất dễ dàng. Cái rất gần chúng ta quên rất
dễ dàng. Cái bao giờ cũng sẵn có chúng ta quên rất dễ dàng.
Bạn có nhớ tới việc thở của mình không? Bạn chỉ nhớ khi có rắc
rối - bạn bị cảm lạnh, khó thở hay cái gì đó; bằng không, ai nhớ tới
việc thở? Đó là lí do tại sao mọi người nhớ tới Thượng đế chỉ khi họ
bị bất an. Bằng không, ai nhớ? Và Thượng đế còn gần hơn việc thở
của bạn, gần hơn bạn là bản thân mình. Người ta có khuynh hướng
quên.
Bạn đã từng quan sát điều đó chưa? Nếu bạn không có cái gì đó,
bạn nhớ. Khi bạn có nó rồi bạn quên, bạn coi nó như được cho
không. Bởi vì Thượng đế không thể bị mất, rất khó nhớ. Chỉ rất hiếm
người mới trở nên có khả năng nhớ tới Thượng đế. Nhớ tới cái mà
chúng ta chưa bao giờ xa khỏi nó là rất khó.
Cá trong đại dương quên mất đại dương. Ném cá lên bờ, trong
cát, cát nóng, và thế thì cá biết, thế thì cá nhớ. Nhưng không có
cách nào ném bạn ra khỏi Thượng đế được; không có bãi cát cho
ngài - Thượng đế là đại dương không bãi cát. Và bạn không giống
như cá, bạn giống như sóng. Bạn đích xác giống Thượng đế; bản
tính của bạn và bản tính của Thượng đế là như nhau.
Đó là ý nghĩa biểu tượng của việc chọn cái tên này cho câu
chuyện này.
Anh ấy rất giỏi trong nghệ thuật vật. Ở chỗ riêng tư anh ta đánh
bại ngay cả thầy mình...
Nhưng ở chỗ riêng tư, bởi vì ở chỗ riêng tư anh ta phải đã có
khả năng quên mất bản thân mình.