Page 58 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 58

Tất nhiên, lúc đầu là khó, anh ta nghĩ về nhiều thứ. Điều đó là t
                nhiên - nhưng anh ta đã ở lại. Anh ta phải đã là người rất kiên nhẫn.
                Thế rồi dần dần anh ta chỉ nghĩ về sóng. Thế rồi một khoảnh khắc

                tới... Nếu bạn theo đuổi, nếu bạn kiên trì, một khoảnh khắc nhất định
                sẽ  tới  khi  điều  bạn  đã  từng  ham  muốn  trong  nhiều  kiếp  xảy  ra  -
                nhưng kiên nhẫn là cần thiết.
                     Thế rồi dần dần anh nghĩ chỉ về sóng thôi. Chúng cuộn tới ngày
                một lớn khi đêm tàn dần.
                     Bây giờ, đây không phải là nh ng con sóng thật của đại dương
                đang  cuộn  tới  ngày  một  lớn  hơn.  Bây  giờ  không  có  s   phân  biệt
                gi a sóng tưởng tượng của anh ta và sóng thật. Phân biệt đó đã

                mất đi. Bây giờ anh ta không biết cái gì là cái gì; cái gì là mơ và cái
                gì là th c anh ta không biết. Anh ta lại đã trở thành đứa trẻ nhỏ. Chỉ
                trẻ con mới có khả năng đó.
                     Vào buổi sáng bạn có thể thấy đứa trẻ khóc vì đồ chơi nó đã thấy
                trong giấc mơ, và nó muốn đồ chơi đó trở lại, và nó nói, "Đồ chơi

                của con đâu rồi?" Và bạn thì cứ khăng khăng rằng đó chỉ là giấc mơ,
                nhưng nó nói, "Dù vậy thì bây giờ nó đâu?" Nó không phân biệt gi a
                mơ và thức. Nó không biết s  phân biệt. Nó biết th c tại là một.
                     Khi bạn trở nên rất cảm nhận, bạn trở thành như đứa trẻ.
                     Bây giờ nh ng con sóng này:
                     Chúng cuộn tới ngày một lớn khi đêm tàn dần. Chúng cuốn đi
                các bông hoa trong các bình lọ trước tượng Phật. chúng cuốn đi cả

                các bình hoa. Không chỉ thế - Ngay cả tượng Phật bằng đồng cũng
                bị cuốn đi.
                     Điều này th c hay! Rất khó cho Phật tử tưởng tượng được rằng
                Phật cũng bị cuốn đi. Nếu người đó đã quá bị gắn bó với tôn giáo
                của mình, đó sẽ là điểm người đó hoàn toàn bị cắt rời khỏi tưởng
                tượng của mình. Người đó sẽ nói, "Thôi đủ rồi nhé! Phật mà cũng bị

                cuốn  đi!  -  mình  đang  làm  gì  thế  này?  Không,  mình  không  còn  là
                sóng n a." Người đó sẽ dừng lại dưới chân Phật, người đó sẽ chạm
                chân Phật, nhưng không nhiều hơn thế. Nhưng nhớ: một ngày nào
                đó, ngay cả nh ng cái chân đó đã từng giúp bạn vô cùng trên con
                đường, chúng cũng phải ra đi. Chư Phật cũng phải bị cuốn đi, bởi vì
                cánh cửa có thể trở thành cản trở nếu bạn níu bám lấy nó.
                     Ngày một lớn hơn - chúng quét đi các bông hoa trong các bình lọ

                trước tượng Phật. chúng quét đi cả các bình hoa. Ngay cả tượng
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63