Page 62 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 62

đều hoàn hảo ngoại trừ mỗi một điều. Ngài đã làm giỏi lắm, nhưng
                ngài đã bỏ lỡ một điểm. Một lỗi có đó."
                     Người  này  hoàn  toàn  quên  mất  rằng  mình  đang  trốn.  Ông  ta

                nhảy ra, ông ta nói, "Lỗi nào?"
                     Thần Chết cười. Và Thần Chết nói, "Ông bị bắt nhé! Đây là lỗi
                duy nhất: ông không thể quên được bản thân mình. Lại đây, đi theo
                ta."
                     THÔNG  THƯỜNG,  NGHỆ  SĨ  LÀ  NGƯỜI  BẢN  NGÃ  NHẤT
                TRÊN  THẾ  GIỚI.  Nhưng  thế  thì  người  đó  không  phải  là  nghệ  sĩ
                th c thụ. Người đó đã dùng nghệ thuật như phương tiện để đề cao
                mình.  Nghệ  sĩ  là  rất  bản  ngã,  thường  xuyên  ba  hoa  về  mình,  và

                thường xuyên tranh đấu với nhau. Mọi người đều nghĩ rằng mình là
                người đầu tiên và cuối cùng. Nhưng đây không phải là nghệ thuật
                đúng.
                     Nghệ sĩ th c thụ biến mất hoàn toàn. Nhưng người khác chỉ là kĩ
                thuật viên; tôi sẽ không gọi họ là nghệ sĩ mà là kĩ thuật viên. Tôi sẽ

                không gọi họ là người sáng tạo, tôi sẽ chỉ gọi họ là soạn giả. Vâng,
                soạn ra bài thơ là một điều, sáng tạo ra bài thơ là điều hoàn toàn
                khác. Soạn thơ người ta cần biết ngôn ng , văn phạm, qui tắc thơ
                ca. Đó là trò chơi với từ ng . Và nếu bạn biết toàn thể trò chơi, bạn
                có thể tạo ra thơ. Nó sẽ không thật là thơ lắm, nhưng nó nó sẽ có
                dáng vẻ của thơ ca. Về mặt kĩ thuật nó có thể hoàn hảo, nhưng nó
                sẽ chỉ có thân thể - linh hồn sẽ bị thiếu.

                     Linh hồn xảy ra chỉ khi nghệ sĩ biến mất vào trong nghệ thuật của
                mình - nghệ sĩ không còn tách rời n a. Khi hoạ sĩ vẽ với phóng túng
                đến mức người đó không có đó, để cho người đó thậm chí cảm thấy
                mặc cảm khi kí vào bức tranh, bởi vì người đó biết mình đã không
                làm nó... Một l c không biết nào đó đã làm nó qua người đó, người
                đó biết rằng mình đã bị ám ảnh. Điều đó đã từng là kinh nghiệm của

                tất cả các nghệ sĩ vĩ đại của các thời đại: cảm giác bị ám ảnh. Nghệ
                sĩ càng vĩ đại, cảm giác này càng rõ ràng hơn.
                     Và  nh ng  nghệ  sĩ  vĩ  đại  -  Mozart,  Beethoven,    Kalidas,
                Rabindranath Tagore - nh ng người vĩ đại nhất đều tuyệt đối chắc
                chắn rằng họ không là gì ngoài cây tre hổng, và s  tồn tại đã ca hát
                qua họ. Họ đã là chiếc sáo nhưng bài ca lại không phải là của họ.
                Nó đã chảy qua họ, nhưng nó tới từ cội nguồn không biết nào đó.
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67