Page 64 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 64

càng nghĩ về hoàn hảo, họ lại càng trở nên thần kinh hơn. Họ có ý
                tưởng. Họ bao giờ cũng so sánh, và họ bao giờ cũng không đạt tới!
                     Nếu  bạn  có  ý  tưởng,  rằng  chừng  nào  ý  tưởng  này  còn  chưa

                được hoàn thành, bạn sẽ không t  mình nghĩ tới hoàn hảo, làm sao
                bạn  có thể là  toàn  bộ  trong  hành  động  của  mình được?  Nếu  bạn
                nghĩ, chẳng hạn, rằng bạn phải là một vũ công như Nijinsky, thế thì
                làm  sao  bạn  có  thể  toàn  bộ  được  trong  điệu  vũ  của  mình?  Bạn
                thường xuyên nhìn, ngắm nghía bản thân mình, cố gắng cải thiện,
                sợ phạm phải bất kì lỗi nào... bạn bị phân chia. Một phần bạn đang
                nhảy múa, phần khác của bạn có đó, phán xét, đứng bên cạnh kết
                án, chỉ trích. Bạn bị phân chia, bạn bị chia chẻ.

                     Nijinsky hoàn hảo bởi vì ông ấy toàn bộ. Điều thường xảy ra là
                khi ông ấy múa và ông ấy sẽ nhảy lên trong điệu múa ... mọi người
                không thể tin được vào mắt mình, ngay cả các nhà khoa học cũng
                không thể tin được vào mắt mình. Bước nhảy của ông ấy đến mức
                chống lại cả luật hấp dẫn - điều đó đáng không xảy ra được! Và khi

                ông ấy quay lại mặt đất ông ấy về chậm thế, cứ như chiếc lông...
                điều đó n a cũng chống lại luật hấp dẫn.
                     Người ta cứ hỏi ông ấy mãi. Mọi người càng hỏi, ông ấy càng trở
                nên ý thức về điều đó, nó lại càng bắt đầu biến mất đi. Một khoảnh
                khắc tới trong cuộc sống ông ấy khi nó dừng hoàn toàn, và lí do là ở
                chỗ ông ấy trở nên ý thức về điều đó - ông ấy làm mất tính toàn bộ
                của mình. Thế rồi ông ấy hiểu ra điều đó, tại sao nó đã biến mất.

                Điều đó thường xảy ra, nhưng điều đó thường xảy ra chỉ khi Nijinsky
                đã  bị  mất  hoàn  toàn  trong  điệu  vũ.  Trong  việc  mất  hoàn  toàn  đó,
                trong  thảnh  thơi đầy  đủ  đó, người  ta vận  hành  trong  một thế giới
                hoàn toàn khác, tương ứng với các luật khác.
                     Để tôi kể cho bạn về một luật, chẳng chóng thì chầy khoa học sẽ
                phát hiện ra. Tôi gọi nó là luật duyên dáng. Cũng như có luật hấp

                dẫn... ba trăm năm trước đây người ta còn chưa biết tới nó. Nó đã
                vận hành ngay cả trước khi nó được biết tới; luật không nhất thiết
                phải được biết tới để vận hành. Luật này bao giờ cũng vận hành. Nó
                chẳng liên quan gì với Newton và quả táo rụng từ cây xuống. Quả
                táo vẫn rụng từ trước Newton, n a! Không phải là Newton đã phát
                hiện  ra  luật  này  và  thế  rồi  quả  táo  bắt  đầu  rụng.  Luật  này  có  đó,
                Newton đã phát hiện ra nó.
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69