Page 55 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 55

Nhớ lời kinh này. Khi bạn nhớ tới cái ta của mình, bạn quên mất
                Thượng đế; khi bạn quên cái ta của mình, bạn nhớ tới Thượng đế -
                và bạn không thể nhớ được cả cùng nhau. Khi sóng nghĩ về bản

                thân mình là sóng, nó quên mất rằng nó là đại dương. Khi sóng biết
                bản thân mình là đại dương, làm sao nó có thể nhớ bản thân mình
                bây giờ là sóng được? Chỉ một điều mới có thể. Hoặc sóng có thể
                nghĩ  về  bản  thân  nó  như  sóng,  hoặc  như  đại  dương.  Đó  là  động
                thái.  Bạn  không  thể  nhớ  cả  hai  cùng  nhau,  điều  đó  là  không  thể
                được.
                     Ở chỗ riêng tư anh ta đánh bại ngay cả thầy mình, nhưng ở chỗ
                công chúng, học trò trẻ nhất của anh ta có thể vật ngã anh ta.

                     Ở chỗ riêng tư anh ta phải đã hoàn toàn quên mất cái ta riêng
                của  mình,  bản  ngã.  Thế  thì  anh  ta  c c  kì  mạnh  mẽ.  Ở  chỗ  công
                chúng anh ta phải đã trở nên quá ý thức về cái ta. Thế thì anh ta
                yếu. Ý thức về cái ta là cái yếu. Quên cái ta là mạnh.
                     Băn khoăn lắm anh ta tới một Thiền sư, người đã ở lại trong ngôi

                chùa gần đó cạnh biển, và hỏi xin lời khuyên.
                     "Sóng Lớn là tên con," thầy nói, "vậy nên hãy ở lại trong chùa
                này đêm nay và nghe sóng của biển cả."
                     Thầy  là  người  có  thể  tạo  ra  các  phương  cách  cho  mọi  người.
                Thầy là người không có phương cách cố định. Thầy nhìn vào con
                người, người này O-Nami - "Sóng Lớn" - chỉ tên người đó thôi, và
                thầy tạo ra một phương cách quanh cái tên anh ta. Chỉ mới biết rằng

                tên anh ta là O-Nami, Sóng Lớn, thầy đã nói, "Sóng Lớn là tên con,
                vậy nên  hãy  ở lại  trong  chùa  này  đêm  nay  và nghe  sóng  của  đại
                dương."
                     Nghe  là  một  trong  nh ng  bí  mật  cơ  bản  của  việc  đi  vào  trong
                ngôi đền của Thượng đế. Nghe có nghĩa thụ động. Nghe nghĩa là
                quên đi bản thân mình hoàn toàn - chỉ thế thì bạn mới có thể nghe

                được. Khi bạn nghe chăm chú ai đó, bạn quên mất bản thân mình.
                Nếu bạn không thể quên được bản thân mình, bạn chẳng thể nghe
                được. Nếu bạn quá ý thức về cái ta về bản thân mình, bạn đơn giản
                giả vờ rằng bạn nghe - bạn không nghe. Bạn có thể gật đầu; đôi khi
                bạn có thể nói có và không - nhưng bạn không nghe.
                     Khi bạn nghe, bạn trở thành chỉ là lối đi - thụ động, cảm nhận,
                bụng  mẹ.  Bạn  trở  thành  n   tính.  Và  để  đạt  tới,  người  ta  phải  trở

                thành n  tính. Bạn không thể đạt tới Thượng đế như kẻ xâm lăng
   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60