Page 74 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 74

sai cả? Đây là điều thầy đã nói cho tôi, và tôi đã th c hành nó trong
                khu vườn này."
                     Thầy nói, "Nó hoàn chỉnh tới mức nó chết. Nó đầy đủ thế - đó là

                lí do tại sao ta lại lắc đầu và ta nói không. Nó phải vẫn còn chưa kết
                thúc chứ. Các lá khô đâu hết cả rồi? Lá khô đâu rồi? Ta chẳng thấy
                một chiếc lá khô nào cả!" Mọi lá khô đều đã bị dọn đi - trên đường
                không còn lá khô nào; trên cây không có lá khô nào, không một lá
                già nào trở nên vàng úa. "Nh ng chiếc lá đó đi đâu rồi?"
                     Và nhà vua nói, "Tôi đã bảo nh ng người làm vườn loại bỏ đi
                mọi thứ. Làm cho nó tuyệt đối nhất có thể."
                     Và thầy nói, "Đó là lí do tại sao nó lại trông ảm đạm thế, nhân tạo

                thế. Mọi  thứ  của  Thượng  đế  không  bao  giờ kết thúc cả." Và thầy
                chạy xô ra ngoài, ngoài khu vườn. Mọi lá cây đều đã được vun đống
                lại: thầy lấy vài chiếc lá khô trong thùng, tung chúng lên theo gió, và
                gió đem chúng đi và bắt đầu đùa dỡn với lá khô, và chúng bắt đầu
                rải ra trên đường. Thầy vui vẻ, và thầy nói, "Trông đấy, nó trông mới

                sinh động làm sao!" Và âm thanh đã đi vào cùng với lá khô - âm
                nhạc của lá khô, gió đùa với lá khô. Bây giờ khu vườn đã có tiếng
                xào xạc; bằng không thì nó ảm đạm và chết như nghĩa địa. Im lặng
                đó không sống.
                     Tôi thích câu chuyện này. Thầy nói, "Nó đầy đủ thế, đó là lí do tại
                sao nó lại sai."
                     Mới đêm hôm nọ một phụ n  đã ở đây. Cô ấy nói với tôi rằng cô

                ấy đang viết một cuốn tiểu thuyết, và cô ấy rất phân vân phải làm gì.
                Truyện đã tới điểm nó có thể được kết thúc, nhưng khả năng là nó
                cũng có thể được kéo dài thêm; nó vẫn còn chưa đầy đủ. Tôi bảo cô
                ấy, "Bạn kết thúc nó đi. Kết thúc nó trong khi nó còn chưa được kết
                thúc - thế thì nó có điều gì đó huyền bí quanh nó - cái không kết
                thúc... Và tôi bảo cô ấy, "Nếu nhân vật chính của bạn vẫn còn muốn

                làm  điều  gì  đó,  để  cho  người  đó  trở  thành  sannyasin,  người  tìm
                kiếm. Và thế thì mọi s  đi ra ngoài khả năng của bạn. Thế thì bạn có
                thể làm được gì? Thế thì nó đi tới kết thúc, ấy vậy mà mọi s  cứ
                phát triển."
                     Chẳng câu chuyện nào có thể hay nếu nó được kết thúc hoàn
                toàn. Nó sẽ chết hoàn toàn. Kinh nghiệm bao giờ cũng còn để mở -
                điều đó nghĩa là không kết thúc. Niềm tin bao giờ cũng đầy đủ và kết

                thúc. Phẩm chất đầu tiên là cởi mở để kinh nghiệm.
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79