Page 70 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 70
Hoạt động trí tuệ có thể làm cho bạn thành chuyên gia trong
nh ng điều nào đó, có ích, hiệu quả. Nhưng trí tuệ đang dò dẫm
trong bóng tối. Nó không có mắt, bởi vì nó còn chưa mang tính
thiền. Trí tuệ được vay mượn, nó không có sáng suốt của riêng nó.
Chủ đề là về làm tình. Trong nhiều tuần Arthur đã trả lời thành
công tất cả các câu hỏi cho anh ta trong các buối chiếu cuộc thi đố
trên ti vi. Anh ta bây giờ đủ tư cách để trả lời câu hỏi lớn trị giá một
trăm nghìn đô la. Với một câu hỏi này anh ta được phép mời một
chuyên gia. Arthur tất nhiên chọn một giáo sư nổi tiếng thế giới về
tình dục từ Pháp.
Câu hỏi lớn là, "Nếu anh được làm vua trong năm mươi năm đầu
tiên của đế quốc Assyrian, anh sẽ được trông đợi hôn vào ba phần
nào trong xác ướp của cô dâu của anh trong đêm tân hôn?"
Hai câu trả lời đầu tiên tới nhanh chóng. Arthur đáp, "Môi và cổ
cô ấy."
Bây giờ, bị bí với câu trả lời cho phần thứ ba của câu hỏi, Arthur
cuống cuồng quay sang vị chuyên gia của mình. Người Pháp giơ hai
tay lên và rên rỉ, "Alors, mon ami, đừng hỏi tôi. Tôi đã sai hai lần rồi."
Vị chuyên gia này, nhà thông thái này, người trí thức này, chẳng
có sáng suốt gì của riêng mình cả. Người đó phụ thuộc vào tri thức
vay mượn, vào truyền thống, vào qui ước. Người đó mang các thư
viện trong đầu, một gánh nặng lớn, nhưng người đó không có tầm
nhìn. Người đó biết nhiều mà lại chẳng biết gì cả.
Và bởi vì cuộc sống không bao giờ như cũ - nó thường xuyên
thay đổi, khoảnh khắc sang khoảnh khắc nó đều mới - vị chuyên gia
này bao giờ cũng bị tụt hậu, đáp ứng của người đó bao giờ cũng
không thích hợp. Người đó chỉ có thể phản ứng, người đó không thể
đáp ứng, bởi vì người đó không t phát. Người đó đã đi tới kết luận,
người đó đang mang câu trả lời làm sẵn - và câu hỏi mà cuộc sống
nêu ra bao giờ cũng mới.
Hơn n a, cuộc sống không phải là hiện tượng logic. Và trí tuệ
sống qua logic; do đó người đó chưa bao giờ khớp được với cuộc
sống và cuộc sống chẳng bao giờ khớp với người đó. Tất nhiên
cuộc sống không lúng túng, bản thân người trí thức mới lúng túng.
Người đó bao giờ cũng cảm thấy như người ngoài - không phải là
cuộc sống đã xua đuổi người đó; bản thân người đó đã quyết định
vẫn còn ở ngoài cuộc sống. Nếu bạn níu bám quá nhiều vào logic