Page 125 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 125

thấy tâm thức của từng người như tâm thức riêng của bạn. Trước
                hết cảm thấy rằng người khác là có ý thức, và thế rồi điều này có thể
                xảy ra - bạn có thể cảm thấy rằng người khác có cùng tâm thức như

                bạn  có.  Thực  sự,  "người  khác"  biến  mất,  chỉ  tâm  thức  tuôn  chảy
                giữa bạn và người đó. Bạn trở thành hai cực của một tâm thức tuôn
                chảy, của một dòng chảy.
                     Trong tình yêu sâu sắc điều xảy ra là hai người không phải là hai.
                Cái  gì  đó  giữa  hai  người  đã  đi  vào  trong  hiện  hữu,  và  họ  đã  trở
                thanh hai cực. Cái gì đó đang tuôn chảy giữa hai người. Khi việc
                tuôn chảy này có đó, bạn sẽ cảm thấy phúc lạc. Nếu tình yêu cho
                phúc lạc, nó cho phúc lạc chỉ bởi vì điều này: rằng hai người, chỉ

                trong một khoảnh khắc, mất đi bản ngã của mình. "Người kia" mất
                đi, và cái một đi vào hiện hữu chỉ cho một khoảnh khắc. Nếu điều đó
                xảy ra, nó là cực lạc, nó là phúc lạc, bạn đã đi vào thiên đường. Chỉ
                một khoảnh khắc, và nó có thể là việc biến đổi.
                     Kĩ  thuật  này  nói  rằng  bạn  có  thể  làm  điều  này  với  mọi  người.

                Trong tình yêu bạn có thể làm nó với một người, nhưng trong thiền
                bạn phải làm nó với mọi người. Bất kì ai tới gần bạn, đơn giản tan
                biến  vào  người  đó  và  cảm  thấy  rằng  bạn  không  phải  là  hai  cuộc
                sống mà là một cuộc sống, tuôn chảy. Điều này làm thay đổi động
                thái. Một khi bạn biết cách thức, một khi bạn đã làm nó, nó là rất dễ.
                Lúc ban đầu nó dường như là không thể được bởi vì chúng ta bị
                mắc kẹt vào trong bản ngã của mình thế. Khó mà làm mất nó, khó

                mà trở thành luồng chảy. Cho nên sẽ là tốt nếu lúc ban đầu bạn cố
                gắng với cái gì đó mà bạn không khiếp hãi hay không hoảng sợ.
                     Bạn sẽ ít sợ cây, cho nên điều đó sẽ dễ dàng hơn. Ngồi gần cây,
                cảm thấy cây, và cảm thấy rằng bạn đã trở thành một với nó, rằng
                có luồng chảy bên trong bạn, trao đổi, đối thoại, tan chảy. Ngồi gần
                dòng sông đang chảy, cảm thấy luồng chảy, cảm thấy rằng bạn và

                dòng sông đã trở thành một. Nằm dưới bầu trời, cảm thấy rằng bạn
                và bầu trời đã trở thành một. Lúc ban đầu điều đó sẽ chỉ là tưởng
                tượng,  nhưng  dần  dần  bạn  sẽ  cảm  thấy  rằng  bạn  đang  chạm  tới
                thực tại qua tưởng tượng.
                     Và thế rồi thử điều đó với người. Điều này là khó lúc ban đầu bởi
                vì có nỗi sợ. Bởi vì bạn đã từng thu mọi người thành đồ vật, bạn sợ
                rằng nếu bạn cho phép người nào đó được thân thiết thế, người đó

                sẽ thu bạn về đồ vật. Đó là nỗi sợ. Cho nên không ai cho phép nhiều
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130