Page 122 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 122
những người tới tiếp xúc với họ. Đây là vị tha sao? Không, tôi muốn
mọi người hoàn toàn vị kỉ.
Từng cây đều vị kỉ: Nó đem nước về rễ nó, nó đem nhựa cây vào
cành của nó, vào lá, vào quả, vào hoa. Và khi nó nở hoa, nó toả ra
hương thơm cho mọi người - biết, không biết, quen thuộc, xa lạ. Khi
nó nặng trĩu với quả, nó chia sẻ, nó cho những quả đó. Nhưng nếu
bạn dạy những cây này tính vị tha, tất cả những cây này sẽ chết,
cũng như toàn thể nhân loại đã chết - chỉ các cái xác bước đi. Và
bước đi đâu? Bước đi tới nghĩa địa của họ, chung cuộc nghỉ ngơi
trong nấm mồ của họ.
Cuộc sống nên là điệu vũ. Và cuộc sống của mọi người có thể là
điệu vũ. Nó nên là âm nhạc - và thế thì bạn có thể chia sẻ; bạn sẽ
phải chia sẻ. Tôi không phải nói điều đó bởi vì đây là một trong
những luật nền tảng của sự tồn tại: Bạn càng chia sẻ phúc lạc của
mình, nó càng phát triển nhiều hơn.
Nhưng tôi dạy tính vị kỉ.