Page 16 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 16
Nếu bạn cố gắng xác định nó, nó càng được xác định, bạn sẽ
càng cảm thấy rằng không có nhu cầu tìm kiếm nó. Tìm kiếm có thể
tiếp tục chỉ trong trạng thái mơ hồ, trong trạng thái mơ; khi mọi sự
không rõ ràng, bạn đơn giản cứ đi tìm, bị lôi kéo bởi thôi thúc bên
trong nào đó, bị xô đẩy bởi khẩn thiết bên trong nào đó. Một điều
bạn có biết: Bạn cần tìm kiếm. Đây là nhu cầu bên trong. Nhưng bạn
không biết bạn đang tìm cái gì. Và chừng nào bạn còn chưa biết
điều mình đang tìm kiếm, làm sao bạn có thể tìm thấy nó?
Nó là mơ hồ - bạn nghĩ chìa khoá là tiền bạc, quyền lực, danh
vọng, kính trọng. Nhưng thế rồi bạn thấy những người đáng kính,
những người có quyền, và họ cũng tìm kiếm. Thế rồi bạn nhìn
những người cực kì giầu có, và họ cũng tìm kiếm; tới chính tận cùng
cuộc đời mình, họ vẫn tìm kiếm. Giầu thế cũng chẳng ích gì, quyền
lực chẳng ích gì. Tìm kiếm vẫn tiếp tục mặc cho điều bạn có.
Tìm kiếm phải vì cái gì đó khác. Những cái tên này, những cái
nhãn này - tiền bạc, quyền lực, danh vọng - những điều này chỉ thoả
mãn tâm trí bạn. Chúng chỉ giúp cho bạn cảm thấy rằng mình đang
tìm kiếm cái gì đó. Cái gì đó đấy vẫn chưa được xác định, một cảm
giác rất mơ hồ.
Điều đầu tiên đối với người tìm kiếm thực - đối với người tìm
kiếm đã trở nên có chút ít tỉnh táo - là xác định tìm kiếm, là hình
thành một khái niệm rõ ràng về nó là gì, là mang nó ra khỏi ý thức
mơ, là đương đầu với nó trong tỉnh táo sâu sắc, là nhìn vào trong nó
một cách trực tiếp; là đối diện với nó. Ngay lập tức biến đổi bắt đầu
xảy ra. Nếu bạn bắt đầu xác định tìm kiếm của mình, bạn sẽ bắt đầu
mất đi mối quan tâm trong tìm kiếm. Nó càng trở nên được xác định,
nó càng ít có đó. Một khi nó được biết rõ ràng nó là gì, bỗng nhiên
nó biến mất. Nó tồn tại chỉ khi bạn không chú ý.
Để điều đó được nhắc lại: Tìm kiếm tồn tại chỉ khi bạn ngủ. Tìm
kiếm tồn tại chỉ khi bạn không nhận biết; tìm kiếm tồn tại chỉ trong vô
nhận biết của bạn. Vô nhận biết tạo ra tìm kiếm.
Vâng, Rabia là đúng. Bên trong không có ánh sáng - và vì không
có ánh sáng và không ý thức bên trong, tất nhiên bạn cứ tìm ở bên
ngoài bởi vì bên ngoài dường như rõ ràng hơn.
Giác quan chúng ta tất cả đều hướng ngoại. Mắt mở hướng ra
ngoài, tay chuyển động, duỗi ra ngoài, chân di chuyển ở bên ngoài,
tai nghe tiếng động bên ngoài, nghe âm thanh. Bất kì cái gì sẵn có