Page 18 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 18

nào. Điều gì đã xảy ra bây giờ... khi ông ấy thành công, khi ông ấy là
                người chinh phục thế giới?
                     Họ gõ cửa phòng, họ đi vào, và họ hỏi, "Điều gì xảy ra cho bệ hạ

                vậy? Sao bệ hạ khóc như đứa trẻ?"
                     Ông ấy nói, 'Bởi vì ta đã thành công, ta biết nó đã là thất bại. Bây
                giờ ta biết rằng ta đứng đích xác ở cùng chỗ như ta vẫn đứng khi ta
                bắt đầu cái vô nghĩa của việc chinh phục thế giới này.Và điểm này
                trở nên rõ ràng cho ta bây giờ bởi vì không có thế giới khác để chinh
                phục; bằng không, ta có thể vẫn còn trên cuộc hành trình, ta có thể
                đã bắt đầu chinh phục thế giới khác. Bây giờ không có thế giới khác
                để chinh phục, bây giờ không có gì khác để làm - và bỗng nhiên ta

                bị ném về bản thân mình."
                     Người  thành  công  bao  giờ  cũng  bị  ném  về  bản  thân  mình  lúc
                cuối cùng, và thế thì người đó chịu đựng hành hạ của địa ngục bởi
                vì người đó đã phí hoài toàn thể cuộc đời mình. Người đó đã tìm
                kiếm và tìm kiếm, người đó là đánh cược mọi thứ mình có. Bây giờ

                người đó thành công, và trái tim người đó trống rỗng, và linh hồn
                người đó vô nghĩa, và không có hương thơm, không có phúc lành.
                     Cho nên điều đầu tiên là biết đích xác bạn đang tìm gì. Tôi nhấn
                mạnh vào điều đó - bởi vì bạn càng tập trung mắt vào đối tượng của
                tìm kiếm của mình, đối tượng đó càng bắt đầu biến mất. Khi mắt bạn
                tuyệt đối cố định, bỗng nhiên chẳng có gì để tìm cả; ngay lập tức
                mắt bạn bắt đầu quay hướng về bản thân mình. Khi không có đối

                tượng cho tìm kiếm, khi mọi đối tượng đã biến mất, có trống rỗng.
                Trong  trống  rỗng  đó  là  việc  chuyển  đổi,  việc  quay  vào  trong.  Bạn
                bỗng nhiên bắt đầu nhìn vào bản thân mình. Bây giờ chẳng có gì để
                tìm kiếm, và ham muốn mới nảy sinh để biết người tìm kiếm này.
                     Nếu có cái gì đó để tìm kiếm, bạn là phàm nhân. Nếu không có
                gì để tìm kiếm, và câu hỏi "Ai là người tìm kiếm này?" đã trở thành

                quan trọng cho bạn, thế thì bạn là người tôn giáo. Đây là cách tôi
                xác định tính chất phàm tục và tôn giáo. Nếu bạn vẫn đang tìm kiếm
                cái gì đó - có thể trong kiếp sống khác, ở bờ bên kia, trên cõi trời,
                trên thiên đường, điều đó cũng chẳng khác biệt gì - bạn vẫn là phàm
                nhân. Nếu mọi tìm kiếm đã dừng lại và bạn bỗng nhiên trở nên nhận
                biết rằng bây giờ chỉ có một điều cần biết - "Ai là người tìm kiếm này
                trong tôi? Năng lượng này là cái gì mà muốn tìm kiếm? Tôi là ai?" -

                thế thì có biến đổi. Tất cả các giá trị đột nhiên thay đổi. Bạn bắt đầu
   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23