Page 64 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 64

Thói quen phản ứng



                     Phản ứng là từ quá khứ; đáp ứng là từ hiện tại. Phản ứng của

                bạn là từ hình mẫu quá khứ cũ. Ai đó xúc phạm bạn, bỗng nhiên cơ
                cấu cũ bắt đầu vận hành. Trong quá khứ mọi người đã xúc phạm
                bạn, và bạn đã cư xử theo cách nào đó; bạn lại cư xử theo cùng
                cách đó. Bạn không đáp ứng với xúc phạm này và con người này,
                bạn đơn giản lặp lại một thói quen cũ. Bạn đã không nhìn vào người
                này và việc xúc phạm mới này - nó có hương vị khác đấy - bạn chỉ

                vận hành như người máy. Bạn có cơ cấu nào đó bên trong mình,
                bạn nhấn nút, bạn nói, "Người này đã xúc phạm mình," và bạn phản
                ứng. Phản ứng này không phải là cho tình huống thực, nó là cái gì
                đó được phóng chiếu. Bạn đã thấy quá khứ trong con người này.
                     Chuyện xảy ra:
                     Phật đang ngồi dưới gốc cây nói với các đệ tử . Một người tới và
                nhổ vào mặt ông ấy. Ông ấy chùi nó đi, và ông ấy hỏi người này,

                "Còn gì nữa nào? Ông muốn nói tiếp cái gì nữa?" Người này có chút
                ít phân vân bởi vì bản thân người này chưa bao giờ trông đợi rằng
                khi  bạn  nhổ  vào  mặt  ai  đó,  người  đó  sẽ  hỏi,  "Còn  gì  nữa  nào?"
                Người này đã không có kinh nghiệm nào như vậy trong quá khứ của
                mình. Người này đã xúc phạm mọi người và họ đã trở nên giận dữ

                và họ đã phản ứng. Hay nếu họ hèn nhát và yếu đuối, họ đã mỉm
                cười, cố gắng bợ đỡ người này. Nhưng Phật chẳng giống thế; ông
                ấy không  giận  mà cũng  không  bị  xúc phạm  theo  bất kì cách  nào,
                không hèn nhát theo bất kì cách nào. Nhưng ông ấy đơn giản nói,
                "Cái gì nữa nào?" Không có phản ứng về phần ông ấy.
                     Các đệ tử của Phật trở nên giận lắm, họ phản ứng. Đệ tử thân
                cận nhất của ông ấy, Ananda, nói, "Thế này thì quá thể, và chúng tôi
                không thể dung thứ được điều đó. Thầy cứ giữ giáo huấn của thầy,

                còn chúng tôi sẽ chứng tỏ cho người này rằng anh ta không thể làm
                được điều anh ta đã làm đâu. Anh ta phải bị trừng phạt vì điều đó.
                Bằng không mọi người sẽ bắt đầu làm những điều giống thế này."
                     Phật nói, "Các ông im đi. Anh ta không xúc phạm ta, nhưng các
                ông đang xúc phạm ta đấy. Anh ta là người mới, người lạ. Anh ta

                phải đã nghe mọi người nói điều gì đó về ta, rằng 'người này là kẻ
                vô thần, con người nguy hiểm, người đẩy người khác ra khỏi đường
   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69