Page 22 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 22
Con đường của thông minh
Thông minh là sống động, nó là t phát. Nó cởi mở, nó mong
manh. Nó vô tư, nó là dũng cảm để vận hành mà không có kết luận
nào. Và tại sao tôi nói nó là dũng cảm? Nó là dũng cảm bởi vì khi
bạn vận hành từ kết luận thì kết luận bảo vệ bạn; kết luận cho bạn
an ninh, an toàn. Bạn biết rõ điều đó, bạn biết cách đi tới nó, bạn rất
hiệu quả với nó. Vận hành không kết luận nào là vận hành trong hồn
nhiên. Không có an ninh; bạn có thể đi sai, bạn có thể đi lạc lối.
Người sẵn sàng đi vào cuộc thám hiểm được gọi là chân lí đều
phải có khả năng phạm phải nhiều sai sót, sai lầm - phải có khả
năng mạo hiểm. Người đó có thể đi lạc lối, nhưng đó là cách người
ta đạt tới. Nhiều nhiều lần đi lạc lối, người ta học cách không đi lạc
lối. Phạm phải nhiều sai lầm người ta học được cái gì là sai lầm, và
cách không phạm phải nó. Biết cái gì là lầm lỗi, người ta đi tới ngày
một gần hơn với chân lí. Đó là thám hiếm cá nhân; bạn không thể
phụ thuộc vào kết luận của người khác.
BẠN ĐƯỢC SINH RA LÀ VÔ TRÍ. Để điều này chìm vào trong
trái tim bạn sâu nhất có thể được bởi vì qua điều đó, cánh cửa mở
ra. Nếu bạn được sinh ra là vô trí, thế thì tâm trí chỉ là sản phẩm xã
hội. Nó chẳng có gì t nhiên, nó được trau dồi. Nó đã được đặt lên
đỉnh của bạn. Sâu bên dưới bạn vẫn còn t do, bạn có thể thoát
khỏi nó. Người ta không bao giờ có thể thoát ra khỏi t nhiên được,
nhưng người ta có thể thoát ra khỏi cái giả tạo vào bất kì khoảnh
khắc nào người ta quyết định thoát ra.
S tồn tại đến trước tư duy. Cho nên s tồn tại không phải là
trạng thái của tâm trí, nó là trạng thái vượt ra ngoài. Hiện hữu là
cách để biết điều nền tảng, không phải là suy nghĩ. Khoa học có
nghĩa là suy nghĩ, triết học có nghĩa là suy nghĩ, thượng đế học có
nghĩa là suy nghĩ. Tính tôn giáo không có nghĩa suy nghĩ. Cách tiếp
cận tôn giáo là cách tiếp cận vô suy nghĩ. Nó thân thiết hơn, nó đem
bạn tới gần th c tại hơn. Nó vứt bỏ mọi cái cản trở, nó khai thông
bạn; bạn bắt đầu tuôn chảy trong cuộc sống. Bạn không nghĩ rằng
mình tách rời, đứng nhìn đấy. Bạn không nghĩ rằng mình là người
quan sát, đơn độc, xa rời. Bạn gặp gỡ, trộn lẫn, và hội nhập vào
trong th c tại.